Con ma men Lâm Lạc Tang híp mắt, hỗn loạn nhìn anh trong chốc lát.
Câu nói chui vào lỗ tai cô, chậm rãi như là đưa mấy lượt mới được đại não tiêu hóa, cô “ợ” một tiếng.
Ngay sau đó, cô nghiêm túc nhìn về phía anh rồi mở miệng: “Anh nói cái gì dạ?”
“……”
Bùi Hàn Chu bất đắc dĩ buông tiếng thở dài, “Anh nói, anh không thích kiểu lời nói này của em, sau này không được phép nói nữa.”
Con ma men ngửa đầu ra sau, đỡ lấy cổ lắc đầu phảng phất như đang dựa vào ngoại lực vận chuyển mạnh mẽ tăng lượng thông tin nhận được một cách mạnh mẽ.
Cứ như vậy đọc lấy tin tức của anh trong chốc lát, dường như cuối cùng cũng phản ứng xong, cô hỏi: “Vì sao?”
“Bởi vì là sai.”
Chân anh dài, lúc này một chân chống dưới đất, một chân khác khuỵu xuống sô pha, để lại một khu vực hình tam giác ở giữa.
Con ma men gật đầu cái hiểu cái không, cũng không biết là đang qua loa ai, tóm lại mơ mơ màng màng mơ mơ màng màng, gật vài cái lại thấy buồn ngủ, cơ thể từ từ trượt xuống, cẳng chân xuyên qua khu tam giác kia, cứ như vậy cảm thấy hài lòng nằm xuống ở dưới thân anh.
Bùi Hàn Chu nhìn người dưới thân: “……”
Anh ho nhẹ vài tiếng, người theo đó nghiêng về trước, bắt giữ nét mặt của cô: “Những lời này, ngày mai tỉnh rượu em sẽ nhớ rõ sao?”
Cô chậc chậc ra miệng, nghiêm túc gật đầu, sau đó hỏi: “Lờigì?”
Bùi Hàn Chu nhéo giữa mày.
Quên đi.
Ngay cả bây giờ cô nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nguoi-dam-say/966805/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.