Sáng sớm hôm sau Lâm Lạc Tang bị điện thoại đánh thức.
Cô ấn lên trán, quay người lần mò tìm điện thoại, vừa đặt vào tai đã nghe thấy tiếng kêu tha thiết của Thịnh Thiên Dạ bên kia: “Giang hồ cứu nguy!!!”
Cô tằng hắng giọng: “Làm sao vậy?”
“Bộ phim thiếu một diễn viên khách mời, giúp tớ cứu cảnh với.”
“Cái gì?” Lâm Lạc Tang nhìn thoáng qua màn hình, “Có phải cậu gọi nhầm số không, hiện tại trò chuyện với cậu là Lâm Lạc Tang, ca sĩ.”
“Không gọi sai, kịch bản có một nữ chính, chính là tớ,” Thịnh Thiên Dạ giới thiệu, “Chính tớ có hai người bạn thân đã lâu không gặp, diễn viên sớm định ra bị ngộ độc thức ăn, lúc này đang ngây người ở bệnh viện đấy. Tớ diễn cũng không được, đi đâu tìm diễn viên có cảm giác thân thiết đây. Vai này rất quan trọng với cốt truyện cần phải tìm xinh đẹp, đạo diễn tự mình đề cử cậu với tớ, hỏi cậu có thể đến xem hay không. Bọn tớ đúng lúc ở thành phố Y, cậu lại đây chưa đến một giờ, một câu kịch bản thêm một đôi mắt đặc tả.”
Lâm Lạc Tang định mở miệng nhưng không phát ra âm.
“Nhưng tớ chưa từng đóng phim, tớ sẽ không diễn.”
“Cưng ít nói nhảm đê, sân khấu của cậu đạo diễn bọn tớ đều rà xoát hai lần, nhìn trúng chính là lực phủ lên sân khấu của cậu. Nghệ thuật đều là tương thông, biểu diễn cũng thế, cậu coi như sắp xếp cho mình hình tượng người lạnh lùng trên sân khấu là xong việc,” Thịnh Thiên Dạ bổ sung, “Cảm giác không khác lắm với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nguoi-dam-say/966798/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.