Bùi Hàn Chu kéo Lâm Lạc Tang càng lúc càng xa, vốn dĩ nhóm phóng viên giải trí ríu rít xem náo nhiệt tức thì câm như hến, khóe môi nở lên một nụ cười xấu hổ cứng đờ, ngón tay đang gõ trên bàn phím run nhè nhẹ, ngỡ là ảo giác của bản thân.
Ai? Ai đề cập đến việc ly hôn?? Ai không đồng ý???
Có phải ngược rồi hay không……?
Liên quan đến nhân vật này không đúng!
Mà Lâm Lạc Tang bị anh dắt rời khỏi hậu trường, đi một mạch qua tiếng la hét ầm ĩ bên hông sảnh chính, thu hoạch không ít ánh mắt chú ý, kinh ngạc, do dự, chấn động tất cả đều có. Cô chạy đến chỗ bệ cửa sổ cùng với những ánh mắt tìm kiếm này.
Cách xa sảnh chính hơn trăm mét, nơi này rất yên tĩnh, còn có thể nghe thấy tiếng gió đêm đánh lên song cửa sổ.
Ánh đèn u tối, chỉ có ánh trăng lơ thơ mượn tiến vào vài phần, ngay cả mặt anh cũng không thấy rõ lắm.
Mái tóc cô buông xuống bên má, hơi thở hơi dồn dập, lời nói vừa nghĩ ra đều bị làm cho xáo trộn.
Bùi Hàn Chu vốn đang đợi cô mở miệng nhưng thấy cô chỉ mím cánh môi màu hồng phấn không nói lời nào, thậm chí ngay cả tốc độ chớp mắt cũng chậm lại, vì vậy tính tình nhẫn nại thuật lại một lần nữa: “Không phải em bảo tôi suy xét sao?”
“Tôi từng suy xét, tôi không đồng ý.”
Ngay lúc đó suy xét chỉ là thuận miệng nói ra, nếu cô đã muốn thoát thân thì không cho phép anh không đồng ý.
Giờ phút này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nguoi-dam-say/966796/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.