Editor: Mứt Chanh
11 giờ ngày kế tiếp, Lâm Lạc Tang trở mình thiếu chút nữa rớt xuống giường, lúc này mới từ từ tỉnh lại.
Cánh tay thon dài mịn màng đưa tới dưới gối sờ soạng một vùng rộng lớn mà không chạm được điện thoại di động của mình, lúc này cô mới phát hiện bản thân đã lăn đến gối của Bùi Hàn Chu từ lúc nào không biết.
Không hề nghi ngờ, anh đã đi rồi.
Cô ngáp một cái, ấn xuống cái nút ở đầu giường, rèm cửa hai lớp tự động mở ra. Cô ngại ánh nắng bên ngoài quá chói chang nên đã đóng tầng lụa mỏng thứ hai, lúc này mới mở điện thoại ra trả lời tin nhắn.
Mới vừa trả lời Thịnh Thiên Dạ sáng nay xong, cô gái nghiện mạng Thịnh Thiên Dạ nhanh chóng trả lời: 【 Cậu ngủ đến bây giờ mới dậy hả? 】
"......"
Lâm Lạc Tang bắt đầu mở miệng, có trăm miệng một lời nghiến răng nghiến lợi công kích nhà đầu tư vô lương tâm, cuối cùng lại toàn nuốt trở về.
Thôi quên đi, làm quen với nó vậy.
May mắn là hôm nay cô không có công việc.
Thịnh Thiên Dạ thấy cô không trả lời thì trêu chọc đầy ẩn ý: 【 Xem ra ngày hôm qua bà Bùi không cô đơn ngủ một mình trên chiếc giường rộng một trăm mét vuông đâu nhỉ. 】
Lâm Lạc Tang: 【 Hôm trước hôm kia tớ cũng không phải ngủ cô đơn. 】
Thịnh Thiên Dạ: 【 Ồ? Nói cụ thể coi. 】
Lâm Lạc Tang đã gửi một bản demo của bài hát mà cô đã thực hiện trong hai ngày qua: 【 Một số bản sắp xếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nguoi-dam-say/966762/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.