Edit: Min
Dưới ánh mắt dù bận, nhưng vẫn ung dung của Vân Lâm Quân, Tây Ngạn Du thu hồi ý niệm tội ác, mỹ mãn nhìn ngân phiếu cùng thỏi vàng, xem đủ rồi thì lại đếm từng bao lì xì, chắp tay trước ngực, nhắm mắt, "Cảm ơn ——"
Vân Lâm Quân dựng lỗ tai.
Tây Ngạn Du: "*#¥@%......"
Vân Lâm Quân: "......???"
Thành thạo lừa gạt xong, Tây Ngạn Du thoải mái đem bao lì xì cất vào trong lòng ngực, nằm dạng hình chữ Đại (大) tiếp tục ngủ, rất nhanh liền ngáy khò khò.
Vân Lâm Quân: "............"
Những ngày sau, tiên nhân Tuyết Hoa Lạc không thấy mặt.
***
Sau Tết, Lục Thiên Ánh cùng với mọi người trong Xuân Phong Lâu bận rộn sự vụ cùng xã giao, cho nên nhất thời không ai quản Tây Ngạn Du.
Tây Ngạn Du bình yên mỗi ngày ăn no rồi ngủ, thỉnh thoảng đi xem ca vũ, bắt đầu hình thành một con cá mặn nhỏ không ai chú ý.
Đảo mắt đã tới mười lăm tháng Giêng, Lục Thiên Ánh rốt cuộc cũng nhớ tới tên nhóc này.
Gã trầm mặc một lát, khoanh tay đi đến bên cửa sổ.
Mặt trời lặn phía Tây, gã nhìn dãy núi chạy dài dưới đường chân trời, cùng những ánh đèn dầu dần dần sáng lên cách đó không xa, thanh âm lãnh đạm hỏi người hầu cận phía sau: "Đêm nay có hội đèn lồng?"
Người hầu cận vội nói: "Đúng ạ. Tối nay chợ phía Tây có hội đèn lồng nguyên tiêu, canh giờ này đã có rất nhiều người đi qua."
Lục Thiên Ánh nhàn nhạt thu hồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nghiet-quoc-su-cung-benh-my-nhan-tieu-ca-man/3501448/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.