“Cái kia,tớ cảm thấy đi... chuyện này vẫn là...” Tô Nhan rút lui dần phía sau, cố gắngnói ra.
Hứa Triết Quân tiến lên từng bước, “Cái cái gìnữa?”
“A... kỳ thật, hoặc là tớ tìm...” Trong đầu óc Tô Nhan vừa hiệnlên khuôn mặt ngốc của đồng chí Mộc Thiên, Tô Nhan liền phát hiện khoảng cáchcủa mình và Hứa Triết Quân ngày càng gần hơn, hai mắt hơi nheo lại tràn ngập ýcảnh cáo. Vì thế, lời nói đến bên miệng của Tô Nhan đành phải nuốt trởvào.
Hứa Triết Quân nhíu mày, thanh âm hơi trầm xuống, “Tìmai?”
Tô Nhan lắc đầu, “Không, không ai cả...”
Ngươi nha, hai con mắt như bắn ra tia laser thế kia, ai mà dámnói chứ.
“Hả? Nếu cậu thật sự không tìm thấy người để lựa chọn như tronglời nói...” Hứa Triết Quân nhếch mày, bộ dạng thoạt nhìn rất khó xử, “Tớ đâyliền cố mà làm...”
“Hả? Cái này không cần phiền toái.” Không đợi Hứa Triết Quân nóihoàn “cố mà làm..” Tô Nhan liền đánh gãy lời của hắn.
“Không phiền toái, làm sao có thể phiền toái được chứ?” Hứa TriếtQuân liếc mắt đánh giá Tô Nhan, trong ánh mắt rõ ràng mang theo sự nguy hiểm,“Cũng là cậu muốn tìm người khác sao?”
Tô Nhan theo bản năng lắc lắc đầu, “Không, khôngcó.”
Hứa Triết Quân vừa lòng cười khẽ, “Một khi đã như vậy, tớ đâytrước hết là nên thu một chút tiền đi cọc đi.”
Tiền đặt cọc? Tiền đặt cọc cái gì? Tô Nhan không hiểu, trừng mắtnhìn người trước mặt, còn không có suy nghĩ cẩn thận thì Hứa Triết Quân đã cúingười xuống, không hề báo động trước mà hôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nghiet-nho-thuan-ngoc/2791001/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.