Trước khira khỏi cửa, Tần Mộc Thiên lẻn đến phòng ngủ đối diện, mở cửa ra thấy Hứa TriếtQuân vẫn còn dán mặt vào cái máy tình, hai tay không có tạm dừng, không ngừng ởtrên bán phím mà gõ, trên màn hình xuất hiện hoàng loạt số liệu.Tần Mộc Thiênxấu hổ, người này rút cuộc là từ cái hành tinh nào đến vì sao hắn cảm giác cáigì cũng khác lạ?”
“A Quân.” Tần Mộc Thiên tựa vào cánh cửa, do dự mở miệng, “Cậukhông đi sao?”
Ngón tay Hứa Triết Quân hơi hơi tạm dừng nửa giây rồi lại tiếptục gõ bàn phím mà nói, “Đi đâu?”
“Tối hôm nay là lần đầu tiên A Nhan lên sân khấu biểu diễn, cậukhông biết sao?” Tần Mộc Thiên hai tay giao nhau ở trước ngực, đánh chết hắncũng không tin người này lại không biết.
“Uh.” Hứa Triết Quân không chút để ý lên tiếng, vốn không có câutiếp theo.
Tần Mộc Thiên không nói gì, hai người này gần đây có vẻ là gâynhau rồi. Bất qua... nghĩ đến anh trai hắn đang nắm mạch máu kinh tế của mình,Tần Mộc Thiên thực hiểu được rút cuộc chính mình nên đứng ở bên nào. Huống chí,anh trai nhà hắn gần đầy luôn chăm chỉ theo đuổi Tô Nhan.
“Tớ đi đây.” Gặp bộ dạng Hứa Triết Quân không có hứng thú gì, TầnMộc Thiên lắc đầu, đi ra ngoài.
Đợi cho Tần Mộc Thiên đi rồi, Hứa Triết Quân ngừng lại, đem đoạnvừa mới viết loạn thát bát tao gì đó bỏ đi. Ngồi trước màn tính máy tính, HứaTriết Quân phát hiện hắn cái gì cũng làm không được. Mắt thấy thời gian cũng đãđến gần 6h, Hứa Triết Quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nghiet-nho-thuan-ngoc/2790992/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.