Một lầntập quân sự, bao nhiêu bi kịch. Bi kịch nhất chính là một người nguyên bản datrắng nõn thơm mền nay trở nên ngăm đen như than. Nhưng mà sau đó còn có cái bikịch hơn, chính là một cái bóng trắng từ trên xuống dưới cứ lắc lư trước mặtmình, lại tạo nên cảm giác sởn da, kích thích thần kinh người yếuớt.
Phòng ngủ 215 trừ bỏ Tô Nhan thì ba người còn lại đều là người cóbi kịch như thế.
Mặt Cố Vi Ngôn lộ ra vẻ dữ tợn, “Tô Nhan, tớ thật muốn đem cậunhét vào trong nước tẩy sạch nhất sau đó đem lôi ra.”
Trần Tuyền gật đầu, có chút suy nghĩ, “Không, như vậy rất nhanhlà có thể rửa rồi, tớ đề nghị dùng sơn đi.”
Tô Nhan yên lặng không nói gì, người nhìn đáng thương lại là LăngSở Sở, hi vọng đến viện trở cuối cùng.
“Như vậy không tốt lắm đâu...” Thưởng thức một dúm tóc, Lăng SởSở mở miệng nói.
“Làm sao không tốt?” Cố Vi Ngôn cùng Trần Tuyền quay đầu lại,hung tợn hỏi.
Lăng Sở Sở nhếch môi, cười nói “ý tứ của tớ là dùng sơn làm gì,quá lãng phí. Chúng ta muốn kiên trì tạo cuộc sống với than thì biện pháp bảo vệmôi trường nhất chính là...”
Nhìn Tô Nhan từ trên xuống dưới khi cô lui từng bước một về sau,đôi mắt Lăng Sở Sở sáng lên nhe răng nanh trắng nõn mà cười nói, “Đem A Nhanbuộc lên trên cột cờ, phơi nắng vài ngày cam đoan hiệu quả cực kỳtốt.”
“Sở Sở, cậu như thế nào làm được chứ?” Tô Nhan khóc không ra nướcmắt, tức giận run người, rất giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nghiet-nho-thuan-ngoc/2790987/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.