Edit: Cesia
Thời điểm rời đi kinh thành, Trầm Tiểu Sách đã mang thai trọn ba tháng, cũng không còn mỗi khi ngửi thấy mùi khói dầu liền nôn mửa.
Tuy rằng không nỡ rời xa phụ thân, nhưng xuất giá tòng phu, nàng chỉ có thể lưu luyến không rời (*) ly khai kinh thành.
(*) Nguyên văn “nhất bộ tam hồi đầu”: mỗi bước đi lại quay đầu lại.
“Nương tử, còn buồn rầu sao?”
Nàng có chút rầu rĩ nói, “Ta mới cùng cha gặp lại không bao lâu.”
Lăng Vân Phong vuốt ve chiếc bụng lúc này đã to lên của nàng, cảm thụ được sự tồn tại của tiểu sinh mệnh mà bọn họ cộng đồng dựng dục.
“Chúng ta thành thân đã lâu, cũng nên tới thời điểm hồi Dược cốc gặp mọi người.” Hắn nói.
Đạo lý này nàng cũng hiểu nhưng nàng vẫn luyến tiếc không nỡ xa phụ thân.
Hắm ôm sát nàng, dán vào vành tai nàng thì thầm, “Nương tử không cần lo lắng, bên người của nhạc phụ có người của dược cốc chiếu cố, đợi cho nhạc phụ cáo lão hồi hương, chúng ta liền tiếp người đến Dược cốc một nhà đoàn tụ.”
“Ừ.” Nàng vòng tay ôm lấy thắt lưng của hắn, ghé vào ngực hắn gật đầu.
“Dược cốc rất xinh đẹp, nương tử nhất định sẽ thích.”
“Ưm.”
Bên ngoài toa xe tuyết bay đầy trời, bên trong toa xe một mảnh ấm áp.
Xe ngựa chở hai phu thê, chậm rãi hướng đến trong chốn võ lâm danh chấn đã lâu Dược cốc mà đi.
Ba tháng sau, bụng to Trầm Tiểu Sách bị Lăng Vân Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nghiet-nha-ta/2384710/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.