Edit: susublue
Tư Thiên Chanh muốn nói gì đó nhưng sắc mặt hiện tại của Tô Tiểu Vũ thật sự quá đáng sợ, lúc xanh lúc đen lúc trắng, lúc thì vàng như nến, trong lòng nàng lo lắng nhưng lại không dám lên tiếng quấy rầy, chỉ có thể đỡ lấy cơ thể nhỏ nhắn của Tô Niệm Vũ.
Tô Tiểu Vũ sử dụng nội lực Lê Nguyệt Hoa chôn sâu trong cơ thể, một luồng sức mạnh nhu hòa từ lòng bàn tay chạy vào trong cơ thể Tô Niệm Vũ, tiếng rên rỉ của Tô Niệm Vũ dần dần yếu bớt, những vết đỏ đậm trên người cũng bớt từ từ.
Đại khái khoảng nửa canh giờ sau, Tô Niệm Vũ mới khôi phục lại bình thường, sắc mặt tái nhợt ngất đi, tay Tô Tiểu Vũ dần dần rời khỏi người của hắn, hắn mềm nhũn ngã ra phía sau, nằm trong lòng Tư Thiên Chanh.
Rốt cục Tư Thiên Chanh cũng nhẹ nhàng thở ra, đặt Tô Niệm Vũ vào trong chăn, vừa quay đầu lại đã nhìn thấyTô Tiểu Vũ khổ sở gập người lại, sắc mặt vẫn hết xanh lại trắng như trước.
"Tiểu Vũ, ngươi làm sao vậy?" Tư Thiên Chanh đi lên đỡ lấy nàng, lo lắng hỏi, không đúng, khi chân khí thoát ra ngoài không phải là nên té xỉu hoặc sắc mặt tái nhợt, cả người vô lực sao, nhưng sao Tiểu Vũ lại đau khổ như vậy?
Tô Tiểu Vũ không có sức lực trả lời câu hỏi của Tư Thiên Chanh, mỗi tấc da tấc thịt toàn thân đều kêu gào chán ghét nội lực của Lê Nguyệt Hoa, nàng chống đỡ nửa canh giờ, quả thực là muốn mạng của nàng.
Trong lòng toàn cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nghiet-khuynh-thanh-minh-vuong-doc-sung-cung-chieu-phi/564296/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.