Edit: Lãnh Thiên Nhii.
"Kể lại tình rõ chi tiết huống." Tư Thiên Chanh ngồi trên xe ngựa, vẻ mặt lạnh nhạt, tư thái cao quý này, hoàn toàn khác biệt với thường ngày chơi đùa.
"Dạ, công chúa, chuyện là....." Nam tử áo trắng quỳ rạp xuống trên xe ngựa, đang muốn mở miệng, đột nhiên nằm xuống mặt đất.
"Đây mới thật sự là ngươi?" Tô Tiểu Vũ hài hước cất giọng đáp, sau một khắc, bóng người màu vàng xuất hiện bên trong xe ngựa.
"Ngươi đã gặp, đều chân chính là ta" Tư Thiên Chanh có chút kinh ngạc nhưng vẫn trả lời nàng..., "Sao ngươi lại tới đây?" Tiểu tử thúi biết Tiểu Vũ đến đây rồi sao?
"Cho ngươi ít đồ." Tô Tiểu Vũ cười khẽ, từ trong ngực móc ra một đống lớn bình, "Màu xanh giải độc, màu xanh dương là độc dược."
"Ngươi đã nghe thấy." Tư Thiên Chanh nhíu mày, nàng còn đoán tiểu tử thúi nhất định sẽ gạt Tiểu Vũ, không ngờ chính nàng nghe được.
"Ừ." Tô Tiểu Vũ gật đầu, sau đó lười biếng nở nụ cười, "Bí mật của các ngươi thật nhiều." Tiểu cô nương công chúa khí phách cơ trí, không biết nàng nhiều mặt khác hay không. Tư Thiên Chanh như thế này, Bạch Thuật cũng như vậy, Tư Thiên Hoán, càng không cần phải nói rồi.
"Tò mò, nếu như ngươi hỏi tiểu tử thúi, hắn sẽ nói cho ngươi." Tư Thiên Chanh nhàn nhạt cười, tiểu tử thúi và Bạch Thuật từ đâu tới đây, nàng đều không biết, chỉ biết là, chỗ đó không phải người thường có thể phỏng đoán.
"Chính mình tìm ra, sẽ có hứng thú hơn, chăm sóc tốt Khúc Ngâm." Cười chúm chím giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nghiet-khuynh-thanh-minh-vuong-doc-sung-cung-chieu-phi/564247/chuong-47-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.