"Bổn vương thế nào không biết, một thân thích của thừa tướng, liền có thể quyết định tánh mạng bổn vương ."
Nam tử ôn hòa cười nhạt mà nói, nhưng ánh mắt nhìn cháu thừa tướng lại lộ ra lạnh lẻo.
"Vương Gia?" Vương Chúc lặp lại, trong mắt đục ngầu đột nhiên cười, "Vương gia cái gì, nơi này chỉ có Ngã Vương Chúc! Ngươi là vương gia cái quỷ gì?Ha ha ha!"
"Công, công tử, hắn hắn là Vương gia." Gã sai vặt kianhận ra nam nhân ngồi chỗ đó, lập tức hoảng sợ nhào tới trên mặt đất,dùng sức dập đầu, "Vương gia tha mạng, Vương gia tha mạng nha, tiểu nhân không biết là Vương gia. . . . . ."
"Ngu xuẩn, Vương gia từ đâutới, nấc, ngươi uống say rồi, ha ha ha. . . . . ." Vương Chúc hung hăngđánh đầu gã sai vặt, khinh thường hừ nói.
Lúc này, ánh mắt thị vệ bên người nam tử ôn hòa nhìn Vương Chúc giống như đang nhìn một người chết.
"Công tử, đó là Khiêm vương!" Gã sai vặt gần như cố gắng nói ra, sao hắn lạicó chủ tử ngu xuẩn vậy, nhưng hắn không thể không nghĩ, ban đầu hắn đitheo Vương Chúc lấy được bao nhiêu chỗ tốt.
Giờ phút này, VươngChúc uống say đến nữa, cũng có vẻ tỉnh táo, Khiêm vương, đã từng là tamhoàng tử, đối đãi người ôn hòa lễ độ, danh tiếng cực tốt, hôm nay tháitử lên ngôi, hắn được phong làm Khiêm vương, rất được Hoàng đế tintưởng, địa vị cực cao.
Các thực khách nghe vậy, rối rít té quỵ xuống đất, đây chính là Khiêm vương!
"Hãy bình thân." Tư Thiên Hiểu cười nhạt, mọi người mới dám đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nghiet-khuynh-thanh-minh-vuong-doc-sung-cung-chieu-phi/564215/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.