“Bạch Lê, tổ tông của ta, ngươi chạy tớinơi này làm gì?”
Bên trong rừng hoa lê, một nam tử áo đen đột nhiên chạy vào,trên cẩm bào thêu phong diệp màu đỏ sậm, bên hông là đai lưng nam ngọc, đôi mắtsáng, hắn được coi là một phong thần tuấn lãng, nhưng giờ phút này trên mặt hắnxuất hiện đầy vẻ lo lắng, lúc nhìn thấy Bạch Lê, rõ ràng thở phào nhẹ nhõm, ngườinày chính là gia chủ Bạch gia Bạch Thuật.
“Thế nào?” Bạch Lê nhàn nhạt liếc hắn một cái, khí thế khônggiận mà uy, khiến cho tâm tình lo lắng của Bạch Thuật chậm rãi bình tĩnh lại,nhưng nghĩ đến chuyện kia, vẻ mặt không khỏi ai oán.
“Bạch Lê, yến hội ngắm hoa này là đại tỷ ngươi bảo ta làm mởra cho ngươi, tìm nữ nhân cho ngươi, các thiên kim tiểu thư đã tới lâu như vậy,còn ngươi thì ở chỗ này tản bộ một mình, muốn ta làm thế nào để hoàn thành nhiệmvụ đại tỷ ngươi giao cho ta đây?”
Bạch Lêlười nhìn hắn, tự tiếu phi tiếu (cười như không cười) chạm vào môi mình, trongmắt xẹt qua một nụ cười, đi tới phía sau khu rừng.
“Ai, ngươi đi đâu, các cô nương ở bên kia mà.” Bạch Thuật trợnmắt, suy nghĩ chắc chắn tám phần là hắn muốn chạy trốn, lập tức gấp gáp đến bắthắn, đã thấy thân hình hắn chợt lóe, vọt đi, nhìn tay mình trống rỗng, quay quabên phải đã thấy nam tử đứng cạnh hoa lê, sắc mặt lập tức giận đến đen kịt.
“Ngươi cho rằng, ta muốn đi, ngươi ngăn được?” Dường như tâmtình Bạch Lê rất tốt, không trực tiếp rời đi, ngược lại nổi lên ý định trêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nghiet-khuynh-thanh-minh-vuong-doc-sung-cung-chieu-phi/564198/chuong-5-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.