Tô Tiểu Vũ bị hành vi càn rỡ của hắnlàm cho đứng người, sống hơn mười năm, lần đầu tiên gặp được kẻ xấu xa đến cựcđiểm, nhưng nghĩ đến kế hoạch của nàng, không khỏi hít sâu một hơi, đè ép sát ýđang dâng lên.
Chẳng nhữngkhông tức giận, ngược lại nụ cười càng thêm đơn thuần, hồng y nam tử thấy vậy,ý cười sâu hơn, hắn không bỏ qua ánh sáng lạnh trong mắt vật nhỏ, đây là hắnđang muốn tự tìm xui xẻo sao?
“Vật nhỏ,nói một chút suy nghĩ của ngươi, hử?” Người nào đó dường như cho rằng không cóphát sinh những thứ vừa nãy, nâng đầu lên, hơi mở to mắt, tò mò nhìn Tô TiểuVũ, dáng vẻ như ham học hỏi, ánh mắt đó đơn thuần không thua chút nào Tô TiểuVũ.
“Ý nghĩ củata là ……”
Tô TiểuVũ nghe vậy, nháy mắt một cái, nói từng chữ từng chữ, còn chưa nói xong, nhónchân lên, hôn hồng y nam tử.
Hồng ynam tử nghĩ tới trăm nghìn khả năng, duy chỉ có không nghĩ tới nàng sẽ chơi đùakiểu yêu thương như thế này, sững sờ chốc lát, tâm trạng cảnh giác, nhưng lườichẳng muốn đi phỏng đoán rốt cuộc nàng muốn làm gì, ý cười nhuộm đẫm con ngươimàu hổ phách, ôm chặc hông của nàng, từ bị động thành chủ động.
Hắn chưatừng hôn qua, nhưng bản năng nam nhân dẫn dắt tất cả động tác của hắn, nhẹnhàng liếm cánh môi non mềm như nụ hoa đào của Tô Tiểu Vũ, trong lòng tràn đầy ấmáp, đôi mắt đẹp khẽ nhắm lại, che lại say đắm trong đó.
“Ta tên BạchLê.” Thấp giọng nỉ non, ngay sau đó nhanh chóng cạy cái miệng nhỏ nhắn của nàngra, hút lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nghiet-khuynh-thanh-minh-vuong-doc-sung-cung-chieu-phi/564197/chuong-4-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.