Trong một khắc Nhan Mộ Thương đi lên máy bay kia, liền quyết tâm muốn đem hết thảy toàn bộ quá khứ chặt đứt.
Hắn đã tự tay làm rõ mọi chuyện. Người hắn duy nhất thấy có lỗi là Đường Hoan. Hắn không biết khi đồng thời mất đi hắn và Đinh Nghi, bên người Đường Hoan có thể còn lại ai. Nói hắn một chút cũng không hối hận, một chút cũng không áy náy, đó là không có khả năng.
Nếu không phải chuyện đã xảy ra như vậy, nếu cái buổi tối kia hắn không đi tìm Đinh Nghi — nếu trong lòng hắn hoặc là Đường Hoan có một người quan tâm đến sinh nhật Đinh Nghi, có lẽ ba người bọn họ sẽ không biến thành cục diện như vậy. Có lẽ hắn sẽ vì Đường Hoan, miễn cưỡng theo cậu ấy cùng nhau vì Đinh Nghi chúc mừng sinh nhật. Khi đó hắn sẽ thẳng thắn thành khẩn nói với bọn họ chuyện mình phải xuất ngoại, hắn còn có thể nhờ Đinh Nghi, khi hắn đi rồi thay hắn chiếu cố thật tốt cho Đường Hoan……
Việc kia làm sao có thể chứ?
Đáy lòng Nhan Mộ Thương hơi cười lạnh, hắn sao có thể đem Đường Hoan từ bên người Đinh Nghi đoạt lấy lại trả về?
Hắn biết bản thân mình làm rất tuyệt tình, nhưng Đinh Nghi đó là gieo gió gặt bão, không thể trách hắn!
Thế nhưng còn Đường Hoan…… Người con trai toàn tâm toàn ý tin tưởng hắn, yêu hắn say đắm…… Tim Nhan Mộ Thương đau đớn một chút, nếu có thể chọn, hắn sẽ không thương tổn cậu ấy như vậy.
Lòng người đều rất ích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nghiet-hoanh-sinh/2264883/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.