----
Hoàng đế muốn để Định Vương tự chọn phi, hơn nữa, còn hạ lệnh không phân trưởng thứ, rõ ràng chỉ có hắn mới làm đế vương lao tâm như vậy. Nhưng quan trọng là tầm ý của Định Vương, không phân biệt trưởng hay thứ. Chỉ cần là Định Vương chọn ra người vừa tâm hợp ý là được.
Hoàng đế nhìn Lê Diệp, thật tâm thật ý nói rằng ”A Diệp, ngươi cũng trưởng thành rồi, cũng đến lúc phải khai chi tán diệp rồi. Lần này chọn phi, trẫm cũng chỉ là muốn tốt cho ngươi, muốn nhìn thấy ngươi thành gia lập nghiệp.”
Lê Diệp gật đầu, tâm tình của hoàng đế hắn có thể cảm nhận được.
Hoàng đế khoát khoát tay, cho Lê Diệp lui xuống. Chọn Phi cứ vậy mà làm, dù sao hắn cũng đã ra thánh chỉ, không lý gì lại thu hồi được.
Hắn biết rõ trong lòng Định Vương không tình nguyện, nhưng lần này hắn không thể theo ý Định Vương được. Nếu theo ý tứ Định Vương, chắc cả đời sẽ ở trên chiến trường hành quân thôi.
Dù sao Lê Diệp cũng là huynh đệ duy nhất của hắn, từ xưa đến nay nhà đế vương vốn không có tình thân, hoàng đế không muốn như vậy, cho nên đối với Định Vương luôn một mực coi trọng.
Nghĩ đến đó, hoàng để đã cảm thấy nhức đầu, không thông nổi.
Hắn ở ngự thư phòng trông mòn con mắt, cái lão nô tài chết tiệt, sao còn chưa quay về? Hoàng đế sai phái hắn cưỡi ngựa nhanh chóng đi tuyên chỉ, sao chỉ mới đến Bạch phủ, còn chưa chạy đến các phủ tiếp theo đi.
Hắn không biết lúc này Bạch phủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nghiet-co-doc/1661091/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.