Lăng Yên lặng lẽ nhìn về phía anh, "Tôi ghép thận của tôi cho cô ta, anh sẽ tha cho tôi và cha tôi chứ."
"Được"
Kiều Vân Mặc khẽ nhếch môi, "Lần này nếu Như Nam không sao, tôi sẽ bỏ qua cho cô"
Như vậy thôi sao...Cứ như thế mọi chuyện sẽ kết thúc sao? Đổi lại bằng việc cô ghép một bên thận và đứa con của cô.
"Nếu như có thể"
Lăng Yên chợt bật cười, "Tôi thà rawfng chưa từng gặp anh"
Kiều Vân Mặc chợt sững người, lúc định thần lại Lăng Yên đã đi xa, bóng lưng của cô ra đi vô cùng kiên quyết không chút do dự.
Anh đột nhiên cảm thấy có chút sững người, trong kí ức của anh đây vốn dĩ không phải là dáng vẻ của cô.
Có điều nghĩ lại, dù sao sau việc này, sẽ không còn bất cứ quan hệ nào với cô nữa rồi.
Trước khi bước vào phẫu thuật, vẫn phải tiến hành kiểm tra tổng quát.
Lăng Yên gọi điện đến nhà giam xong lại gọi cho Tỉnh Khiết Chi.
"Cái đó...Cảm ơn anh"
"Anh ấy...đã bỏ qua cho cô rồi sao?"
Tỉnh Khiết Chi hỏi.
*"Ừn", Lăng Yên gật đầu trong vô ý thức, sau đó liên nhớ ra anh vốn dĩ không nhìn thấy, "Ôn Như Nam bị thương một bên thận, tôi hiến thận cho cô ta, sau này sẽ không còn chuyện gì nữa"
Lăng Yên cố hết sức để giọng nói của mình thật ung dung, dường như hiến một bên thận với việc cảm lạnh, sốt cao chả có gì khác biệt mấy.
"Hiến thận!"
Không ngờ rằng, Tỉnh Khiết Chi lại nói to như vậy.
"Không được, phu nhân, tôi lập tức đến bệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-nao-dang-toi-chet/436587/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.