Trở lại văn phòng Tổng giám đốc, Mạc Ninh Tử đi đến ngồi xuống ghế trước bàn làm việc, nhưng nàng không có xử lý công việc luôn. Dẫu sao cũng chỉ còn dư lại vài cái hợp đồng chưa kí, không quá gấp.
Ánh mắt của nàng lại khẽ liếc đến bức ảnh gia đình được đặt trên mặt bàn. Mạc Ninh Tử đưa tay nhẹ nhàng chạm đến khung ảnh, ngón tay thanh mảnh trắng nõn vuốt ve qua lại trên mặt kính. Trong mắt nàng hiện tại cất giấu sự tiếc nuối cùng một ít ngọt ngào. Nàng lắc đầu ngăn cho bản thân nghĩ linh tinh, dứt khoát đứng dậy tiến vào phòng nghỉ trưa.
Trong phòng trang trí đơn giản, chỉ có một cái giường đơn nằm cạnh cửa sổ đã chiếm mất một phần tư diện tích. Một phòng vệ sinh riêng biệt. Rèm cửa đang được thả xuống, ngăn cản ánh sáng từ bên ngoài. Bên cạnh là chiếc bàn gỗ trơn hình vuông cùng hai cái ghế nhỏ, đặt lên một bình cắm đầy hoa bách hợp.
Mạc Ninh Tử tiến đến ngồi lên nệm, lấy tay cởi bỏ giày xuống. Nàng ngả lưng nằm ngay ngắn trên giường, chưa có qua bao lâu liền ngủ mất.
Lúc Mạc Ninh Tử giật mình tỉnh dậy, nhìn thời gian mới hơn một rưỡi chiều. Nhưng nàng không còn cảm thấy buồn ngủ liền dứt khoát tiến lên rửa mặt cho tỉnh táo, sau đó ra ngoài giải quyết công việc còn đang dang dở.
Vừa đúng ba giờ chiều, phòng làm việc của nàng vang lên tiếng gõ cửa. Thư kí Bạch cứng nhắc tiến vào. Bộ âu phục đặt trên người nàng có hơi trưởng thành, có chút rộng, đối lập hoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-mot-nguoi-binh-thuong/403701/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.