Một đêm này, xảy ra chuyện gì, tùy người mà trong mắt họ, nó được miêu tả nhiều cách khác nhau, bằng nhiều động tác, nhiều tư thế.
Ngày mới nhanh chóng được kéo lên che khuất màn đêm tăm tối. Hôm qua có lẽ là một đêm dài đối với nhiều người.
Trên giường lớn trong phòng của một khách sạn, có người đang nằm ở trên đó, giống một con mèo lười, không muốn động.
Văn Tích bị ánh dương làm tỉnh, não rất nhanh đã phát hiện ra có gì không đúng. Đập vào mắt nàng là khung cảnh xa lạ, nàng hoảng loạn bật dậy. Động tác quá nhanh, cộng thêm tác dụng của rượu tối hôm qua làm nàng xém nữa ngã nhào trên nền nhà. Trấn tĩnh bản thân mình một chút, nhìn trên người quần áo tối hôm qua đã được thay bằng áo tắm. Mà áo tắm là xộc xệch mở ra nhìn thấy hết được cảnh sắc phong phú bên trong. Nhìn qua còn gợi dục hơn là cởi hẳn.
Văn Tích lông mày khẽ nhíu, nàng thử duỗi người, trên lưng truyền đến một trận tê rần nhức mỏi, Văn Tích suýt thì rên thành tiếng. Nàng vịn vào tường bước vào phòng tắm, tiện nhặt luôn quần áo tối hôm qua đang nằm rải rác ở trong phòng.
Văn Tích cởi ra hoàn toàn áo tắm, lại nhìn bản thân trong gương. Người trong gương tóc rơi tán loạn, bên trên xương quai xanh hai bên có hai dấu đỏ. Nhìn vào là biết đó là cái gì, từ đâu mà có. Nàng mở vòi, nước ấm từ đỉnh đầu nàng chảy xuống dưới.
Tắm xong xuôi, Văn Tích mặc chỉnh tề quần áo, thu điện thoại trên tủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-mot-nguoi-binh-thuong/403698/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.