*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tác giả: Thủy Thiên Thừa
Edit: Dú
Giản Tùy Anh cũng không ngủ say quá, lòng hắn ngổn ngang nhiều chuyện, ngủ được một chốc lại choàng tỉnh.
Khi tỉnh giấc trông thấy Lý Ngọc bên mình, hắn sửng sốt giây lát, dường như mới phát hiện ra cậu đang ở đây.
Đối với hắn thì ba mươi tiếng này quá gian nan, hắn đã thờ ơ với rất nhiều thứ, bao gồm cả Lý Ngọc vẫn luôn lảng vảng bên cạnh mình.
Khi nhìn thấy chiếc xe nọ nhắm thẳng đến Lý Ngọc, cảm xúc nôn nóng và tuyệt vọng đó của bản thân bỗng dưng được hắn nhớ lại, lòng hắn thấy xót xa. Nếu hiện giờ người nằm trong phòng bệnh là Lý Ngọc, hắn chẳng biết mình sẽ có cảm xúc thế nào nữa.
Hắn giật mình, kìm lòng không đặng hỏi: "Tay sao rồi."
Lý Ngọc khựng người, cất giọng khản đặc: "Không sao nữa rồi."
Giản Tùy Anh nhìn thoáng qua bàn tay đã quấn lớp băng vải rất dày, nhắm mắt lại, "Cậu đã nói với Triệu Nghiên thế nào."
"Em nói cậu ta vốn dĩ muốn tông anh, song lại đổi ý." Lý Ngọc nghĩ, bổ sung thêm: "Bà ấy tin."
Giản Tùy Anh gật đầu, trầm giọng nói: "Dù thế nào thì cũng phải cảm ơn cậu."
Lý Ngọc xót xa đáp: "Em chỉ không muốn anh phải đau lòng."
Giản Tùy Anh né tránh đôi mắt trần trụi đó của cậu, đứng dậy khỏi ghế, xoay lưng đi, "Cậu về nghỉ ngơi đi."
Lý Ngọc cũng đứng dậy theo, "Em ở đây với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-mot-ke-ngoc/809086/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.