*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tác giả: Thủy Thiên Thừa
Edit: Dú
Khi Giản Tùy Anh tỉnh lại thì vừa lúc ánh mặt trời chiếu xuống mặt hắn. Cái nắng mùa đông luôn khiến con người ta cảm thấy ấm áp đến lạ.
Ga trải giường dưới thân hắn đã đổi, tuy vẫn trần truồng nhưng không hề có cảm giác dính dớp nào, hiển nhiên là đã rửa sạch. Giản Tùy Lâm vẫn cẩn thận như trước giảm trình độ khó chịu của hắn đến mức thấp nhất.
Dẫu có như vậy thì suy nghĩ đầu tiên nảy lên trong đầu khi Giản Tùy Anh tỉnh lại vẫn là giết cậu ta. Hắn hối hận vì hôm qua mình đã không uống say hơn nữa, vậy thì có thể quên sạch hết tất cả những gì đã diễn ra, mà không phải là nhớ rõ ràng từng chi tiết.
Giản Tùy Lâm ăn mặc chỉnh tề ngồi bên giường hắn, hình như đang đợi hắn tỉnh lại, thấy hắn mở mắt bèn khẽ khàng vuốt mặt hắn, "Anh à, anh đói bụng rồi phải không."
Giản Tùy Anh lạnh lùng nhìn cậu ta: "Mày định trói tao đến bao giờ." Hắn vừa mở miệng thì họng khàn một cách kì cục, tối qua hắn không hề ngừng chửi rủa Giản Tùy Lâm, Giản Tùy Lâm cũng không hề ngừng sự xâm chiếm hắn lại.
Cuối cùng, cả hai đều mệt mỏi.
Giản Tùy Lâm hé miệng, cúi gằm mặt, "Em cũng không biết nữa... Có thể ở bên anh thêm một giây nữa cũng tốt."
Giản Tùy Anh xoay mặt đi, nhắm mắt lại.
Những lời nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-mot-ke-ngoc/809067/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.