Ông mặt trời uể oải chiếu ánh nắng vàng nhẹ vào phòng cô và nó.Anh cầm khăn lau mặt cho nó và cầu nguyện nó mau sớm tỉnh lại.""Cạch"" cửa phòng mở ra, một làn gió vào trong đẩy anh ra khỏi ghế, ôm Di réo lên:-Chị ơi chị sao thế?Huhu, chị tỉnh dậy đi còn cưới anh trai em, chị dâu ơi. 
Anh nhìn con nhỏ đang khóc bên cạnh em gái mình nhăn mặt còn cậu đứng bên cạnh giường cô từ khi nào đánh vào đầu nhỏ một cái rõ đau nói: 
-Nói lăng linh tinh bậy bạ, mới sáng ra để cho những bệnh nhân khác ngủ chứ. 
Nhỏ kệ cậu vẫn tiếp tục chu chéo.Nhỏ làm anh bực mình, anh kéo nhỏ sang giường Mai, lấy cái ghế khác ngồi cạnh nó.Nhỏ thấy mình bị một tên thần kinh nào đó kéo sang giường ai đó tức giận đứng dậy hét vào mặt anh: 
-Tên thần kinh kia, ngươi làm cái gì vậy?Ngươi là ai mà có quyền gần chị dâu ta.Ngươi dám chia cắt ta với chị dâu hả, chết nè. 
Nhỏ giơ chân đạp cho anh ngã khỏi ghế.Anh xoa xoa cái lưng thân yêu của mình rồi đứng dậy nói: 
-Con nhỏ chết tiệt, ta là anh trai Di, ngươi mới là không có quyền gần Di nhi thì có. 
Hai người gân cổ lên cãi nhau chí chóe, cậu lắc đầu nhìn hai người rồi cậu quyết định làm anh hùng.Cậu lấy tay đẩy hai người ra, hai người thấy có kẻ phá đám đồng thanh: 
-Xéo ra chỗ khác. 
Xong cãi nhau tiếp,""cạch"" cửa phòng một lần nữa mở ra.Hai người con trai đi vào giường cô, hắn lên tiếng: 
-Mai cậu có sao không?Nghe hai con cờ hó cãi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-minh-toi-duoc-khong/4100/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.