Đầu tiên, au xin thông báo sẽ đổi cách gọi nhân vật:Dương Băng Di là nó 
Hàn Lãnh Mai là cô 
Nguyễn Thiên Hoành là cậu 
Nguyễn Thiên Anh là nhỏ 
Trần Nhật Khánh là hắn 
Hàn Lãnh Duy là chàng 
Dương Phong Minh là anh 
___________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________ 
Nó bước vào phòng nhìn tên bang phó với mấy cô gái hở hang đang uống rượu còn vuốt ve nhau.Thật chướng mắt, nó thét bắt chước giọng điệu của tên bang chủ: 
-Cút hết cho tao. 
Mấy cô gái đó sợ hãi cầm đồ chạy ra ngoài, tên bang phó chỉnh lại quần áo, nói: 
-Hôm nay ngài có việc gì mà tìm tôi thế? 
Nó hất hàm: 
-Bộ ngươi là cha ta hay sao mà ta phải báo cáo thằng khốn? 
Tên đó sợ hãi: 
-Không có gì thưa ngài. 
-Đưa ta tới chỗ nó. 
-Được thưa ngài. 
Tên đó và nó lên xe đi đến một căn nhà hoang ở vùng ngoại ô.Căn nhà cũ kĩ có vẻ đã được bỏ hoang khá lâu,nhà hơi nhỏ,có màu nâu nhưng điều đặc biệt xung quanh nhà hoa mọc tươi tốt có cả hoa nở trái mùa, nó thắc mắc:""Không phải căn nhà này đã được bỏ hoang với cả không có ai xung quanh đây làm sao hoa có thể tươi tốt như vậy?"".Tên bang phó dẫn nó vào một căn phòng phía cuối hành lang, bụi bám khắp nơi.Nó vào nhìn thấy cô nằm gục dưới sàn nhà lạnh buốt, cô như mất hết sự sống,nó thấy vậy căm hận bang Kar lắm nhưng nó manh động là coi như xong nên nó phải thật thận trọng.Nó ngồi xuống nâng cằm cô lên rồi nói với tên bang phó: 
-Ngươi về chơi với mấy con ** của ngươi đi, ta 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-minh-toi-duoc-khong/4099/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.