Trên đường hai người không nói không rằng, cậu vẫn còn ngượng vì vụ chạm vào ngực nó, nó cũng vậy. Đến trước cửa nhà nó, nó xuống xe cởi mũ ra rồi nói:
-Cảm ơn vì đã đưa tớ về, cậu bị thương vậy có lái về được không? Hay là vào nhà tớ ngủ một đêm rồi về.
Cậu suy nghĩ giây lát rồi nói:
-Thôi khỏi, tớ không sao.
-Nhưng vết thương của cậu để lâu nó sẽ bị nhiễm trùng đấy với cả cũng muộn rồi.
Thấy nó nói vậy cậu đành gật đầu đồng ý. Cất xe vào gara xong xuôi, cậu và nó vào nhà. Anh trai nó đang ngồi xem tivi, nghe thấy tiếng mở cửa anh quay ra nhìn thấy Di về cùng với một thằng con trai "lạ hoắc". Anh liền hỏi:
-Di nhi đi đâu mà giờ mới về vậy mà lại còn cái thằng lạ hoắc này đi cùng với em?
Cậu nói:
-Chúng ta quen nhau mà sao anh bảo em là thằng lạ hoắc.
Di nói:
-Bệnh viện đông quá nên gửi nhờ nhà tớ một bệnh nhân ý mà. Cậu ngồi vào ghế đi tớ lấy đồ sát trùng cho cậu.
Cậu gật đầu rồi ngồi vào ghế mặc cho anh nhìn cậu ánh mắt viên đạn. Nó nói với người hầu cái gì đó rồi bê hộp thuốc ra. Nó ngồi xuống cạnh cậu, lấy bông và thuốc sát trùng cho cậu. Nó dịu dàng sát trùng cho cậu, cậu nhìn nó. Nó sát trùng xong cho cậu thấy cậu cứ nhìn nó, nó vừa cất đồ vừa nói:
-Tớ bảo người hầu chuẩn bị phòng và quần áo cho cậu rồi đấy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-minh-toi-duoc-khong/2895185/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.