Nam nhân cảm thấy Nham Vân khẳng định sẽ rất hận hắn.
Nham Vân ngẩng đầu nhìn về phía nam nhân, nhưng nam nhân lại tránh đi tầm mắt của y. Nham Vân “ba” 1 tiếng dùng sức đậy chặt nắp hộp, nam nhân bị khí thế của y bức lui hai bước.
“Ta trở về phòng”. Nam nhân muốn đi, lại bị Nham Vân tóm được cổ tay, hắn kéo cũng kéo không ra, hắn chỉ là bình tĩnh hỏi vặn lại: “Ngươi lôi kéo ta, không cho ta, đây là muốn làm cái gì…….”.
Nham Vân cổ quái nở nụ cười mấy tiếng, thản nhiên tỏ vẻ: “Đây là phòng ngươi, ngươi còn muốn chạy đi đâu chứ?”. Y biết hiện tại nam nhân rất khẩn trương, nhìn thấy y sam nam nhân đều bị xé đứt, y giơ tay kéo y sam nam nhân.
Nam nhân cảm thấy chính mình đã nói năng lộn xộn rồi, đây rõ ràng chính là phòng của hắn. Hơn nữa hắn không muốn nhìn nét mặt giờ phút này của Nham Vân, hắn chỉ cảm thấy tay Nham Vân càng nắm càng chặt cổ tay của hắn.
“Vì sao ngươi phải làm như vậy?”. Nham Vân kéo nam nhân tới bên người.
Bước chân của nam nhân có chút lảo đảo. Cả người hắn đều bị Nham Vân ôm…….
Hơi thở của Nham Vân liền gần trong gang tấc: “Có phải ngươi không muốn Liễu Phong gặp ta hay không, có phải cũng không muốn ta gặp Liễu Phong hay không, có phải ngươi lo lắng ta đi tìm Liễu Phong, ngươi không muốn ta cùng một chỗ với Liễu Phong?”.
Nham Vân một bên hỏi, một bên nắm chặt cổ tay của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-ma-dao/3158350/chuong-311.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.