“Đi đâu?”. Nam nhân ngước mắt nhìn Nham Vân, hành lang không có đèn ***g, chỉ có thể mượn ánh trăng lờ mờ thấy rõ ràng bộ dáng của đối phương, nhìn đến Nham Vân đang trầm mặc nhìn chăm chú vào hắn.
Qua một hồi lâu, Nham Vân mới trả lời nam nhân, “Quay về Nham môn”.
Nam nhân biết chính mình không giữ lại được người trước mắt này, cho nên nửa năm qua hắn mới như gần như xa đối Nham Vân, Nham Vân muốn đi, muốn ở lại, hắn thủy chung đều không can thiệp được…….
Mà hiện giờ, Nham Vân đề xuất muốn rời đi với hắn……
Nam nhân không có trả lời Nham Vân, chỉ là đẩy cửa ra vào phòng, nhưng thấy Nham Vân đứng ở ngoài cửa chậm chạp không đi vào. Hắn liền đi tới cạnh cửa, hắn vịn cửa, nhưng không có nhìn Nham Vân.
“Ngươi không đi vào?”. Nam nhân rủ mắt, thanh âm nói chuyện không lớn lắm, trầm thấp cũng rất có từ tính.
Nham Vân không nghĩ tới nam nhân sẽ để y vào phòng, y xác nhận hỏi lại: “Ta có thể đi vào?”. Trong song mâu từ trước đến nay đều lạnh lùng của y tựa hồ mơ hồ lộ ra một chút chờ mong……..
“Ân, có thể”. Nam nhân gật đầu, để Nham Vân vào phòng.
Nham Vân vừa mới tiến vào phòng thì nam nhân liền thong dong đóng cửa lại, ngược lại khiến cho Nham Vân khẩn trương lên. Ánh nến trong phòng thực hôn ám, bởi vì từ trước đến nay nam nhân cũng không thích chói mắt quá.
“Ngày mai sau khi ngươi rời đi, có định trở lại hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-ma-dao/3158348/chuong-310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.