Edit: Jang Jang
Hôm sau, Dung Khanh tỉnh lại, đôi mắt có chút sưng đỏ, nhìn qua có vài phần tiều tụy, có quan hệ với việc khóc thút thít hôm qua, cũng có liên quan đến đêm qua mất ngủ.
Nàng mở cửa phòng, lại nhìn thấy ngoài cửa chỉnh tề bày mấy cái bình sứ.
Dung Khanh nhìn thấy bình sứ đó, liền cảm giác trong lòng khó chịu vô cùng.
Nam nhân kia nhiều dối trá, hắn đều phải cưới long nữ, còn đưa cho nàng mấy thứ này làm gì.
Muốn lừa ai đây?
Tự mình cảm động sao?
Liên tục hai tháng, không gián đoạn đưa hoa lộ cho nàng, hắn có phải hay không cảm thấy chính mình si tình?
Nhưng nàng không hiếm lạ, ai muốn hắn thích, tất cả đều để dành cho long nữ đi.
Dung Khanh nhặt lên bình sứ trên mặt đất, dùng sức hướng thềm đá ném xuống.
"Phanh" một tiếng, bình sứ tan vỡ, mảnh sứ nát đầy đất, hoa lộ ào ạt trào ra tới, mặt đất một mảnh ướt nhẹp.
"Phanh" một tiếng, nàng lại nhặt lên một cái bình sứ, dùng sức mãnh liệt ném xuống thềm đá, phảng phất dường như Chúc Vưu nằm ở chỗ kia.
Nàng ném một lọ tiếp một lọ, hận không thể đem trên người hắn ném ra cái lỗ thủng.
Cho hả giận xong, Dung Khanh vô lực ngồi xổm xuống, nàng dùng mu bàn tay lau sạch nước mắt chỗ khóe mắt chưa rơi, sau đó, cầm cái chổi cùng cái ky lại đây, đem mảnh nhỏ đều dọn dẹp sạch sẽ.
Tiểu Bảo ngày thường thích ở trước cửa chơi đùa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-long-ngoan-vat/3739972/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.