Edit: Jang Jang
Long thân thật lớn càng ngày ép càng gần, cảm giác áp bách rất mạnh, phía trên bao phủ một tầng bóng ma, trái tim Dung Khanh kinh hoàng không ngừng, nàng kéo cẳng chân đau vì bị quăng ngã, gian nan dịch về phía sau.
Nàng ra vẻ trấn định quát: "Ngươi đừng tới đây, ta đã biết tử huyệt của ngươi, lại qua đây, ta liền không khách khí."
Nhưng mà lời nói mang theo run rẩy rất rõ ràng.
"Hô..." Yêu long trong miệng hừ nhẹ một tiếng, cười nàng cố làm ra vẻ.
Hắn dừng lại động tác đi tới, đứng ở tại chỗ, bễ nghễ nhìn trên mặt đất nữ nhân chật vật bất kham.
Dung Khanh thấy hắn ngừng động tác, cho rằng chính mình dọa sợ hắn, trong lòng ẩn ẩn nhẹ nhàng thở ra.
Ngay sau đó.
"A... Buông ta ra..."
Yêu long nâng lên cự đuôi, đảo qua đi phía trước, cuốn lấy vòng eo mảnh khảnh của nàng, đem nàng cuốn trở về.
Hắn cúi người, Dung Khanh thân mình nhỏ xinh nháy mắt không thể động đậy.
Long đầu thật lớn rũ ở trên má nàng, dán vào thật sự gần, Chúc Vưu mở ra miệng lớn, răng nanh để ở chỗ cổ mảnh khảnh tuyết trắng của nữ nhân, Dung Khanh có thể cảm giác được yêu long trong miệng phun ra tới hơi thở nóng rực.
Nàng thân mình run rẩy, sợ tới mức không dám mở to mắt.
Chúc Vưu vươn đầu lưỡi thô lệ liếm một chút vành tai trắng nõn của nàng, Dung Khanh nhất thời sợ tới mức khóc thành tiếng tới: "Ô ô... Đừng ăn ta..."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-long-ngoan-vat/3739885/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.