Nguyên Trần dịch
Hàn Vũ Phi biên tập
Mộ Mai vừa mới nghiêng người kéo khóa kéo xuống, cửa phòng thay đồ đã bị đẩy ra. Vưu Liên Thành lách người tiến vào, áp cô vào tường.
Anh nhìn cô chăm chăm, mắt sâu hút, mái tóc ngắn tôn đường nét gương mặt thêm sắc sảo, như có ma lực khiến người khác không sao rời mắt được.
“Liên Thành, anh làm gì thế….” Mộ Mai thì thào.
“Mộ Mai, về sau anh bất luận sẽ không để kẻ nào ức hiếp em nữa.” Giọng nói anh khàn khàn, cực kỳ gợi cảm vang vọng trong không gian chật hẹp.
“Em biết, em biết rồi.” Lòng Mộ Mai rất đỗi ngọt ngào.
“Mộ Mai.”
"Ừ."
Tiếng thở dốc của hai người cứ thế khiến không khí trở nên mờ ám.
“Mộ Mai, bộ váy em vừa thử thật ra rất đẹp.”
Đương nhiên cô biết chứ, cô có mắt thẩm mỹ cơ mà! Bàn tay của Vưu Liên Thành đặt bên eo cô dần mơn trớn, mỗi chuyển động nhỏ đều khiến toàn thân Mộ Mai râm ran.
Mộ Mai thoáng đẩy anh ra, để anh tiếp tục thì thế nào cũng sẽ xảy ra chuyện cho xem, dường như anh xem phòng thử đồ này thành vườn hoa sau nhà mình rồi. Song, Mộ Mai đẩy thế nào Vưu Liên Thành cũng không suy suyển, ngay sau đó tay bị anh nắm lấy. Như thể biết được tiếp theo Vưu Liên Thành sẽ làm gì, Mộ Mai vô thức giãy dụa.
Quả nhiên, Vưu Liên Thành kéo tay Lâm Mộ Mai lần sâu xuống bụng mình,qua lớp vải jeans, nơi nào đó đã ngẩng cao thật cao.
“Mộ Mai, bảo bối.” Anh phả hơi vào tai cô, “ Chiếc váy em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-loan/1497726/quyen-2-chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.