Liên Thành vừa dứt câu, điện thoại di động lại rung lên lần nữa. Anh lười nhác bắt máy, vừa đưa tay dạo chơi trên người Mộ Mai vừa thờ ơ nói điện thoại với Hồng Tiểu Hiền. Mộ Mai đẩy anh ra, nhưng anh vẫn không buồn nhúc nhích, còn cố ý áp người xuống, Mộ Mai khẽ "hự" một tiếng.
Tất cả sức nặng của anh đều dồn lên người cô, mà đáng sợ hơn chính là Vưu thiếu gia không hề có ý định rút người khỏi thân thể cô. Mộ Mai sợ hãi, bây giờ vẫn đang là ban ngày ban mặt đấy. Cô nghe Vưu Liên Thành dặn dò Hồng Tiểu Hiền đặt vé máy bay khứ hồi đến Brazil cho anh, còn dặn cô ấy báo cáo với tổng giám đốc Chu rằng bên phía tổng công ty xảy ra chút việc, cần anh qua đó giải quyết, ba ngày sau sẽ về.
Nói xong, Vưu Liên Thành cúp máy, tập trung lại sự chú ý vào nơi căng tròn hút hồn kia. Cô gạt tay anh ra, rầu rĩ không vui: "Anh phải đi Brazil hả?"
Hiện tại Mộ Mai không muốn Vưu Liên Thành rời đi chút nào. Khó khăn lắm mới ở bên nhau nên chỉ muốn bên cạnh anh từng giây từng phút thôi.
Vưu Liên Thành vùi mặt vào ngực cô, sau khi thỏa mãn mới nhổm dậy nựng mặt cô, thản nhiên nói: "Lâm Mộ Mai, em nghĩ xem bây giờ còn thứ gì có thể lôi anh ra khỏi giường em được chứ? Ba ngày đi Brazil chỉ là ngụy trang thôi. Ba ngày tới anh sẽ..." Vưu Liên Thành hắng giọng, cố ý kéo dài, "... ăn em ngủ em thôi."
Mộ Mai nở nụ cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-loan/1497682/quyen-2-chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.