Thân thể mềm mại của cô áp vào lòng anh, mùi hương độc nhất vô nhị trên người Lâm Mộ Mai dần lan tỏa. Vưu Liên Thành nhếch môi, Lâm Mộ Mai lại khỏa thân chui vào giấc mơ của anh rồi.
Kể từ khi cô bỏ đi, đêm nào giấc mơ này cũng ám ảnh anh. Dĩ nhiên Vưu Liên Thành sẽ không từ chối màn hương sắc sống động tự dâng đến cửa này, không vuốt ve thật uổng phí.
Giống như các giấc mộng trước đây, đầu tiên anh bắt đầu chạm từ chân rồi đến vòng eo mảnh thon thả hút hồn, tiếp là tấm lưng láng mịn, xương bướm và bờ vai nuột nà... sau cùng tới nơi êm ái vung tròn vừa trọn bàn tay anh. Nếu chỗ này to hơn chút nữa thì hay quá, tốt nhất bàn tay không ôm trọn được; nhưng nhỏ cũng không sao, quan trọng nhất chủ nhân của nó chính là Lâm Mộ Mai.
Anh ấn tay lên đỉnh chóp vân vê, xúc cảm mềm mịn khiến người ta say mê lạc lối.
Nếu như trong mộng ngày trước, lúc này anh đã lần đến chiếc bụng phẳng lì của cô, có điều lần này cô quyến rũ hút hồn quá, cảm giác chân thực hơn bình thường rất nhiều. Nó sống động đến mức khiến người ta quyến luyến, nhất là cô đã có phản ứng dưới lòng bàn tay anh.
Vưu Liên Thành giở trò đùa tai quái, mạnh tay hơn, tiếng rên rỉ lập tức bật thốt.
Âm thanh này...
Anh giật mình, đầu óc tỉnh táo lại, xúc cảm càng trở nên rõ ràng. Thế mà cảnh kiều diễm trong lòng anh là thật, cô đang thở hổn hển trong vòng tay anh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-loan/1497681/quyen-2-chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.