Nghe nói người Bắc Kinh muốn tìm loại đèn vàng kiểu cổ cũng rất khó khăn, hiện nay đèn tiết kiệm điện năng đã thay thế toàn bộ những bóng đèn có hại cho môi trường cả rồi.
Xưa nay Mộ Mai luôn yêu thích những món đồ cổ, ngôi nhà tám mươi mét vuông của cô và mẹ Xuân ở London hồi cô còn bé đều dùng loại đèn vàng này. Mỗi khi trời tối, đám thiêu thân bay xung quanh bóng đèn. Thỉnh thoảng lúc mẹ Xuân không ở nhà, Mộ Mai ngồi làm bài tập dưới ánh đèn sẽ ngốc nghếch hỏi chúng, bọn mày từ đâu đến đây?
Hôm nay, Mộ Mai đã có căn nhà của riêng mình, lúc mua nhà cô đã đến khu chợ đồ cổ của Bắc Kinh mua mấy bóng đèn vàng về treo lên cổng. Cô ngây thơ tưởng tượng sẽ có một ngày mấy con thiêu thân từng làm bạn với cô ở London sẽ bay đến Bắc Kinh này.
Hiện giờ Mộ Mai và Liên Thành đang đứng dưới ngọn đèn vàng óng kia, khoảng cách giữa hai người chỉ có một millimet. Ban đầu họ chỉ tựa vào tường tán gẫu về mấy chiếc bóng đèn này sẽ thu hút bọn thiêu thân bay đến. Vậy mà trong lúc Mộ Mai đang ngẩn ngơ nhìn đám thiêu thân, không biết Vưu Liên Thành đã đi đến trước mặt cô, vén sợi tóc cô ra sau tai từ lúc nào. Sau cùng anh không dời tay đi, mà lại vân vê vành tai cô.
Mãi cho đến khi mặt Mộ Mai nóng bừng, ngón tay anh mới trượt từ vành tai đến gương mặt cô, rồi nhẹ nhàng mân mê đến bờ môi, dè dặt chạm vào. Tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-loan/1497672/quyen-2-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.