Bọn họ vào nhà hàng, không khí ấm áp và mùi hương quyến rũ của các món ăn tràn ngập không gian lập tức đánh thức vị giác. Vũ Ánh Nguyệt chọn một chiếc bàn gần cửa sổ, có thể vừa thưởng thức bữa trưa vừa ngắm nhìn quang cảnh thành phố nhộn nhịp bên ngoài.
Bọn họ gọi mấy món ăn nổi tiếng của quán, lúc sau món ăn được phục vụ mang ra, từng món từng món đều bắt mắt hấp dẫn. Hoàng Nam vẫn như thường lệ chăm sóc Ngọc Anh, anh bóc một dĩa noãn tôm rồi đem tất cả bỏ vào bát cô.
“Nhiều quá, em không ăn hết đâu.” Ngọc Anh nhăn mày, tỏ ra bất lực trước cái chén đầy ắp thức ăn. Dạo này Hoàng Nam đối với chuyện ăn uống của cô cực kỳ nghiêm khắc, anh bảo cô gầy sẽ ảnh hưởng đến sức đề kháng nên mỗi bữa ăn đều ép cô ăn thêm.
“Em nên chú ý ăn uống đi, dạo này em gầy lắm rồi.” Lời phản bác của cô bị người đàn ông phớt lờ, anh tao nhã lau tay rồi tỉ mỉ thổi nguội chén súp.
Ngọc Anh thở dài, cô gầy chỗ nào kia chứ? Cô chỉ cao có 1m6 mà đã nặng đến 48 kí.
Vũ Ánh Nguyệt ngồi lặng lẽ bên bàn, ánh mắt dõi theo từng cử chỉ ân cần của Hoàng Nam dành cho Ngọc Anh. Trái tim cô ta như bị ai đó dùng sức bóp nghẹt, từng nhịp đập đều mang theo cảm giác đau nhói. Cô ta hiện tại chẳng khác nào một chiếc bóng đèn chen ngang sự ngọt ngào của hai người phía đối diện, những chuyện này không khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lan-nua/3575426/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.