"Hợp đồng của chúng ta đã hết hạn! Cô ký vào đơn ly hôn này, tôi sẽ chấm dứt ở đây!"
Tiếng nói như sét đánh vào tai cô, cô sững người một lúc rồi bày ra vẻ mặt buồn bã, lắp bắp mấy câu
"Nhưng...Chúng ta...!"
"Cô còn dám nói thêm một lời nào nữa đừng trách tôi!"
"K...không phải anh đã nói sẽ kéo dài thêm 1 tháng nữa để em gửi tiền về cho mẹ rồi sao?"
"Đã quá 1 tháng rồi đấy!"
"Cô đừng có lừa tôi!"
Càng cố gắng biện hộ cô càng bị anh quát to hơn. Cô run rẩy mà không biết làm gì ngoài đứng đờ người ra
"Nhiều lời! Cô ký ngay đi!"
"V...vâng!"
Cô giật thót tim gan ra ngoài, tay chân run rẩy từ từ cầm vào cây bút chưa bao giờ cô lại lề mề như lúc này, khẽ khàng đặt bút lên ký tên chưa bao giờ những nét chữ lại đè nặng cô như vậy.
Một chữ ký khá ẩu được viết lên, cô ngạt thở đến mức quỳ gục xuống, không kiểm soát được tâm trạng của mình mà đôi ba giọt mước mắt rơi xuống sàn nhà lạnh lẽo kia
"Đứng dậy đi!"
"A...Xin lỗi..!"
"Em không cố ý để anh tức giận vậy đâu..!"
"Em đã ký rồi"
"Anh đừng tức giận nhé!"
Giọng nói khẽ khàng vang lên. Một cánh tay to lớn giật mạnh cơ thể yếu ớt của cô, cô ngạc nhiên quay lại nhìn anh
"Victor"
"Tôi đây!"
Tiếng nói còn lại cố gọi tên anh như muốn ôm chặt anh hơn. Đúng vậy, không biết từ bao giờ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lai-vo-cu/2907956/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.