Bánh xe dừng chân ở trước căn biệt phủ to nhất thành phố Ati, cái này còn to hơn biệt thự ở riêng của cô với anh
Chiếc cổng khẽ khàng mở ra, người quản gia, người làm vườn cúi đầu kính cẩn chào cô
"Chào tiểu thư!"
"Vâng cảm ơn các bác!"
"Ô đứa con rơi vãi đắc tội với cái nhà này trở về kìa!"
"Bị chồng đuổi à?"
"Đã gây lên vụ việc lại còn giữ ở đây để chuộc tội làm gì chứ?"
"Lão gia là một người tốt đã cưu mang cuộc sống của chúng ta mà lại để một cô gái không quen biết giết chết!"
"Vậy mà vẫn để cô ta sống trong cái nhà này được!"
"Thật buồn cười!"
Những lời sỉ vả bắt đầu vang lên
Cô rụt rè đi vào bên trong, không dám nhìn một ai ở đó, cô biết rõ họ có thái độ gì đối với cô. Chỉ lén nhìn một người cô hầu gái bé nhỏ đứng gần đó với ánh mắt khinh miệt cô, bầu không khí cũng chả làm dịu đi cái thái độ hỗn láo đó giữa chủ nhân và người hầu.
Bỗng nhiên một lão quản gia trưởng ở đó bước ra với vẻ mặt khinh thường cô rõ ràng
"Xin lỗi chỗ cô đứng chúng tôi vừa lau xong làm ơn cô đi gọn ra mép đường, cô đừng dẫm vào đất vườn nhé! Đất ở khu này đắt lắm..."
"À và vào nhà cô nhớ cởi giày ra nhé!"
"Chúng tôi đã lau dọn rất kỹ rồi!"
"Vâng"
Cô run rẩy quay đi cố gắng đi thật nhanh vào biệt thự chính, con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lai-vo-cu/2907953/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.