Ngày hôm sau, khi Hứa Thanh Du đến chỗ làm thì cô liền nói với Quách Châu. Là bản thân muốn xin nghỉ phép.
Quách Châu còn không có nghĩ tới điều gì khác, cô liền đồng ý.
Hứa Thanh Du cảm ơn cô ấy, sau đó nói, “Tôi cũng không biết phải nói gì hơn nữa. Cứ cảm giác hình như mình đi cửa sau mãi.”
Quách Châu cũng cười, “Con người tôi từ trước đến giờ thì công tư phân minh. Với tình huống này của cô nếu xảy ra ở thực tập sinh khác thì tôi cũng làm như vậy thôi. Cô cứ yên tâm đi, tôi không thiên vị ai đâu.”
Hai người không nói nhiều lời, sau đó Hứa Thanh Du trở lại văn phòng.
Vừa rồi Quách Châu đã phân cho cô một đơn hàng. Và tất nhiên đơn hàng đó rất đơn giản.
Trước khi bắt đầu thiết kế thì cô có điện thoại cho bên nhà của cô để nói một số chuyện.
Sau khi mẹ Hứa nghe điện thoại thì bên đó vẫn là nhiều âm thanh huyên náo.
Mặc dù Hứa Thanh Du có chút bất lực. Nhưng cô không thể hiện nó quá rõ ràng. Cô chỉ nói với mẹ Hứa ngày mà mình sẽ về nhà, sau đó cô còn nói với mẹ mình là hãy đến khách sạn đặt trước vài bàn.
Về việc đặt bao nhiêu bàn, Hứa Thanh Du không rõ lắm. Bởi vì những người tới tham gia hôn lễ đều là những người mà mẹ Hứa thường qua lại.
Số tiền lễ ấy cũng là mẹ Hứa nhận, chắc là trong lòng bà ấy cũng có tính toán rõ ràng.
Mẹ Hứa nói rất rõ qua điện thoại, “Ngày thứ ba mới bay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lai-tu-dau-co-tu-tri-uyen/801893/chuong-1281.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.