Hứa Thanh Du cũng đi ra khỏi phòng, nhìn thấy phòng khách bày ra nhiều túi đồ mua sắm như vậy, cô ngạc nhiên một chút.
Cô đi đến bên cạnh ghế sopha nhìn chăm chú: “Đây là mẹ phát tài hả, mua nhiều đồ như vậy.”
Mẹ Ninh cười haha, không nói gì.
Thật ra bà đang rất chột dạ, ai nhìn thấy đống đồ này cũng biết không thể nào là bà tự mình bỏ tiền ra mua được.
Nhưng bảo bà nói, bây giờ bà lại thật sự ngại nói ra sự thật.
Bà có hơi ngại ngùng, còn có chút không xác định. Trước đây gặp gỡ quá nhiều đàn ông, vừa mới bắt đầu đều đối với bà đủ loại đảm bảo.
Nhưng sau đó những người đàn ông này một người rồi lại một người rời đi, hoàn toàn quen sạch lời thề lúc mới bắt đầu nói với bà.
Hiện giờ người đàn ông đó đối với bà cũng rất tốt, nhưng mẹ Ninh vẫn không dám hoàn toàn tin tưởng.
Hứa Thanh Du không nghĩ nhiều như vậy, cô chỉ nhìn đồ đạc bày trên ghế sopha một chút, sau đó nói với Ninh Tôn: “Em đói rồi, ăn cơm thôi.”
Ninh Tôn nói được, vội vàng đi vào bưng đồ ăn tới đây.
Mẹ Ninh có hơi bất ngờ: “Sao bây giờ con mới ăn? Vừa rồi về nhà không ăn sao?”
Hứa Thanh Du cào cào tóc: “Buồn ngủ quá, liền ngủ trước một giấc.”
Sau đó cô đi tới bàn ăn ngồi xuống, trên bàn ăn đúng lúc đặt một bó hoa bách hợp, Hứa Thanh Du theo đó liền nói: “Muộn như thế này mẹ mới về, là một mình đi mua sắm sao?”
Câu hỏi này liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lai-tu-dau-co-tu-tri-uyen/801892/chuong-1280.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.