Chương trước
Chương sau
Hứa Thanh Du lại đến phòng bếp bên kia bận rộn một lát, cô đi trộn một món ăn kèm, nếu như ăn mỗi cháo trắng cũng nuốt không trôi.
Bên này làm xong rồi đợi một hồi, mẹ Ninh mới từ phòng tắm đi ra, tắm rửa một cái, trạng thái của bà nhìn liền hồi phục lại rất nhiều.
Hứa Thanh Du ngồi ở trên ghế sofa nhìn mẹ Ninh, lập tức liền nghĩ tới rất nhiều chuyện khác, không biết trước đó lúc Ninh Tôn ở bên ngoài xã giao lúc có bị chuốc rượu hay không.
Đàn ông so với phụ nữ lại càng dễ bị chuốc rượu hơn, vả lại đến một cái lý do để từ chối uống cũng không dễ tìm.
Trước đó Ninh Tôn ra ngoài xã giao cô đều không đi cùng, cũng không biết anh đối mặt với tình huống gì.
Hứa Thanh Du cũng chỉ là vẻn vẹn nghĩ như thế một hồi đã cảm thấy đau lòng.
Đồng thời cũng nhớ tới những lời mẹ Ninh vừa nói kia, Ninh Tôn muốn rời khỏi giới giải trí, vẫn thật là đúng đắn.
Mặc dù nói là kiếm tiền nhanh, nhưng cũng đúng là tổn thương thân thể.
Ở trong giới giải trí trừ khi độ nổi tiếng cao đến hàng sao lớn, mới có thể chống lại sự lôi kéo của tư bản.
Bằng không mặc kệ sức chịu đựng có bao lớn, lúc nên cúi đầu vẫn là phải cúi đầu, lúc nên chịu thiệt thòi vẫn là phải chịu thiệt thòi, lúc nên chịu ức hiếp chỉ có thể chịu ức hiếp.
Cô cùng Ninh Tôn hiện tại không thiếu tiền, không cần thiết sống tháng ngày như thế.
Mẹ Ninh tới tựa trên ghế sofa nghỉ một lát, phòng bếp bên kia cháo cũng đã nấu xong, Hứa Thanh Du đi qua múc hai chén, sau đó mẹ Ninh hai người bọn họ cùng đi đến bàn ăn bên kia ngồi xuống.
Bản thân mẹ Ninh không có khẩu vị mấy, nhưng là đồ ăn vẫn là phải ăn, dạ dày của bà vốn không tốt, sau này nói không chừng còn đi theo bà hành hạ nhiều nữa.
Lúc hai người ăn cơm, mẹ Ninh liền hỏi Hứa Thanh Du một chút trong công việc có vấn đề gì hay không.
Hứa Thanh Du tự nhiên vẫn là nói không có, Mẹ Ninh liền ngước mắt nhìn cô một chút, “Vậy ban đêm con trở về làm sao lại ăn cơm, vừa rồi mẹ thấy trạng thái của con cũng không phải đặc biệt tốt, còn tưởng con chịu thiệt thòi trong công việc rồi.”
Khoé miệng Hứa Thanh Du giật một cái, trước mắt cái địa vị này của cô, thiệt thòi có lẽ là không cần chịu, nhưng mà nhịn nhục hẳn là sẽ phải chịu không ít.
Hôm nay cái người tên A Sơ kia vừa nhìn đã biết là không phải dạng vừa, Hứa Thanh Du cảm thấy cô ta tiếp theo đây không chừng sẽ còn đến tìm mình.
Cô ghét nhất chính là loại người khó chơi không biết nhìn sắc mặt người khác này.
Nhất là Tống Kình Vũ bên kia cũng biết tình trạng này, không biết tiếp theo đây sự việc sẽ phát triển theo phương hướng nào.
Cô chính là muốn im lặng sống cuộc sống của mình, im lặng làm một công việc, làm sao lại khó như thế.
Hai người ăn xong bữa cơm, Mẹ Ninh có thể là dễ chịu hơn rồi, trạng thái cả con người khá hơn một chút, bà không lập tức về phòng, lại đi đến ghế sofa ngồi xuống, mở tivi lên chỉnh một kênh.
Hứa Thanh Du thu dọn bàn ăn một chút, sau đó cũng qua ngồi bên cạnh mẹ Ninh, cô không xem tivi, cô lấy điện thoại ra.
Kết quả tuỳ tiện lướt trang web tin tức một cái, Hứa Thanh Du liền sửng sốt.
Cô nhíu mày một cái, chẹp chẹp miệng, nhìn có chút không hiểu, cái chuyện đột ngột nhảy lên hotsearch no 1 này là tình huống gì đây.
Hứa Thanh Du nhấn vào xem một chút, cái hotsearch nhắc đến chính là Ninh Tôn cùng Tô Yên.
Nói là hai người bọn họ vì đóng phim mà nảy sinh tình cảm, liếc mắt đưa tình các thứ các kiểu.
Trong tin tức còn có hình chụp, là Tô Yên ở trong phòng nghỉ của Ninh Tôn, hai người không biết đang nói cái gì, đang nhìn nhau, đều đang cười.
Sau đó kèm theo một tấm hình là lúc hai người bọn họ đang quay phim đi, cũng ở chỗ người khác không nhìn thấy lặng lẽ nhìn đối phương đang cười.
Không biết có phải góc độ chụp của tấm ảnh có chút vấn đề hay không, dù sao tấm hình này chỉ như thế nhìn, hai người đều có một chút ý lén lút vụng trộm.
Hứa Thanh Du trước đây vẫn luôn nghi ngờ, Ninh Tôn cùng Tô Yên sẽ có chút gì đó, nhưng là chờ đến khi chuyện này thật bị người khác vạch trần xong, cô lại cảm thấy không có khả năng.
Tô Yên trước mấy ngày mới vừa ở trên mạng thề non hẹn biển nói, muốn cùng người bạn trai tuyến mười tám của mình cố gắng xây dựng chuyện tình này, hi vọng công chúng cho một chút không gian.
Không có khả năng vừa quay đầu đi lại cùng Ninh Tôn liếc mắt đưa tình dụ dỗ.
Tô Yên hẳn không phải là người ngu ngốc như vậy, vả lại Hứa Thanh Du cũng không tin Ninh Tôn sẽ làm ra chuyện như vậy.
Mẹ Ninh không biết cái tin tức này, xem TV một lát xong quay đầu nhìn Hứa Thanh Du, “Làm sao thế? Mày nhíu lại thành dạng này, lại nhìn thấy cái gì rồi?”
Bà cũng không vội vàng, giọng điệu cũng rất bình thản, “Có phải là chuyện của Trang Lệ Nhã làm lớn quá, dù sao không liên quan đến chúng ta, chúng ta không nên quá để ý, loại chuyện như này, tin tưởng pháp luật là được rồi, những chuyện dư thừa không nên quá để tâm.”
Hứa Thanh Du nghĩ một hồi mới mở miệng, “Không phải, không phải là chuyện của Trang Lệ Nhã.”
Vậy thì Mẹ Ninh thật sự ngạc nhiên, lại vội vã quay đầu nhìn Hứa Thanh Du, “Chẳng lẽ lại là gã đàn ông chó chết kia đứng ra gây thêm chuyện gì nữa?”
Hứa Thanh Du bất đắc dĩ nở nụ cười, “Cũng không phải hắn ta.”
Nói xong cô đưa màn hình điện thoại về phía mẹ Ninh, “Là Ninh Tôn có tin đồn truyền ra ngoài.”
Mẹ Ninh vốn đang ngả người trên ghế sofa, có thể bà không nhìn rõ nội dung trên điện thoại, chỉ nghe Hứa Thanh Du nói như thế, bà liền lập tức ngồi dậy ngay ngắn, “Cái gì? Tin đồn của ai? Của A Tôn?”
Nét mặt bà đặc biệt nghiêm túc, “Làm sao có thể, nó là người thế nào chúng ta còn không rõ sao?”
Nói như thế xong mẹ Ninh liền cầm lấy điện thoại của Hứa Thanh Du, đem tin tức đọc một lượt từ đầu tới đuôi.
Xem hết xong bà trực tiếp xì một tiếng khinh miệt, “Nói hươu nói vượn, bọn họ tưởng tượng giỏi như vậy, sao không đi làm biên kịch đi?”
Sau đó mẹ Ninh trả điện thoại lại cho Hứa Thanh Du, sau đó không quên khuyên bảo cô, “Con tuyệt đối đừng tin những thứ này, vừa nhìn là biết giả, toàn là nick quảng cáo dùng để câu view, A Tôn là người thế nào con còn không rõ sao, nó làm sao có thể làm ra loại chuyện này.”
Hứa Thanh Du hít vào một hơi thật sâu, “Con không có hiểu lầm, anh ấy là người thế nào con biết rõ, con cũng không có tin chuyện này.”
Sau đó Hứa Thanh Du cúi đầu nhìn điện thoại, “Chỉ là con đang nghĩ, anh ấy có phải là lại đắc tội người nào rồi, sao lại làm ra chuyện như thế này?”
Chuyện vạch trần của gã đàn ông trước kia còn chưa dừng lại, chuyện của Trang Lệ Nhã cũng theo đó mà xảy ra, hiện tại lại có người nói đời sống cá nhân của anh không bị kiềm chế, cảm giác làn sóng dư luận của Ninh Tôn lại muốn ập tới.
Mẹ Ninh nghe được liền lắc đầu, “Đây chính là chuyện phiền phức nhất trong giới giải trí.” Trong này cạnh tranh thật sự là quá lớn, tài nguyên đấu đá đặc biệt nghiêm trọng.
Ở trong vòng giải trí không có bạn bè vĩnh viễn, cũng không có kẻ thù vĩnh viễn, chỉ có lợi ích vĩnh viễn.
Sau đó mẹ Ninh ngửa đầu nhìn lên trần nhà, giọng điệu ung dung, “Trước kia mẹ đặc biệt muốn quay lại giới giải trí, mẹ chính là nghĩ đến những tháng ngày được ánh đèn sân khấu chiếu rọi mọi người chú ý, nhưng mà hiện tại đối mặt với nhiều chuyện như thế, kỳ thật mẹ cũng có thể nhìn ra, giới giải trí cũng không có tốt đẹp như mẹ tưởng tượng.”
Chỉ là bà ngoại trừ trở lại giới giải trí một lần nữa, cũng không còn con đường đi nào khác.
Phàm là bà còn có thể đi được tiếp trên con đường khác, cũng không thể nhiều năm như vậy chẳng làm nên trò trống gì, đợi đến khi tuổi già nhan sắc tàn phai, còn muốn trở lại giới giải trí kiếm miếng cơm thừa.
Bà cũng là không còn cách nào khác.
Hứa Thanh Du học theo dáng vẻ của mẹ Ninh, cũng tựa trên ghế sofa ngửa cổ lên, “Đường đi của mỗi người không giống nhau, có thể mẹ có thể đi tiếp trên con đường này, A Tôn đối nhân xử thế không được vẹn toàn như vậy, đắc tội tương đối nhiều người, loại tính tình kia của anh ấy chính là không thích hợp ở trong giới giải trí.
Điều này ngược lại là nói đúng, mẹ Ninh cũng biết tính tình của Ninh Tôn chính là không thích hợp sinh tồn trong giới giải trí.
Anh quá tùy hứng, ở trong giới giải trí là không thể làm theo ý mình, tất cả mọi thứ đều là giả, mỗi ngày đều phải mang theo mặt nạ, mỗi ngày đều phải cười haha với người khác.
Nghỉ một lát như thế cơn thèm rượu của mẹ Ninh lại nổi lên, bà quay người trở về phòng.
Hứa Thanh Du ngồi trên ghế sofa bên này một hồi mới đứng dậy.
Cô cầm điện thoại lên, kết quả mới nhìn thấy trong điện thoại không biết lúc nào lại có một tin nhắn, là Tống Kình Vũ bên kia nhắn tới.
Tin nhắn này của Tống Kình Vũ ngược lại cũng không nói chuyện gì đặc biệt có ích, chỉ là nói với cô, nếu như sau này A Sơ tới tìm cô làm phiền, bảo cô nhanh chóng báo cho anh ta, chuyện liên quan đến A Sơ, Tống Kình Vũ sẽ trực tiếp xử lý.
Hứa Thanh Du nhìn chằm chằm tin nhắn một hồi, cuối cùng chỉ coi như không nhìn thấy, đem tin nhắn xóa đi, rồi mới trở về phòng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.