Chương trước
Chương sau
Hứa Thanh Du nghe Ninh Tôn nói như vậy thấy rất vui, một khi mẹ Ninh có công ty quản lý, vậy tương đương như có núi dựa.
Về sau hễ xuất hiện chuyện gì dây dưa không rõ ràng, đều có thể giao cho công ty giải quyết.
Mặc dù nói kiếm tiền có thể sẽ ít hơn một chút, nhưng so sánh mà nói tài nguyên cũng sẽ nhiều hơn một chút, được cái này thì mất cái kia, tổng thể mà nói vẫn có nhiều điều lợi hơn.
Hứa Thanh Du nói: “Nếu như vậy cũng khá tốt, về sau công việc của bác có sự bảo đảm, có lẽ hai người về sau sẽ có nhiều cơ hội hợp tác.”
Ninh Tôn bật cười, nói bừa một câu: “Cũng không nhất định.”
Sau khi nói xong câu này, anh lại bổ sung thêm: “Đến lúc đó xem thử vậy.”
Hứa Thanh Du cũng nghĩ nhiều như vậy, Ninh Tôn lại hỏi Hứa Thanh Du bây giờ đang làm gì.
Hứa Thanh Du nói về chuyện bản thiết kế của mình.
Thời gian rãnh rỗi Ninh Tôn bên kia không quá nhiều, hai người nói chuyện nhiều như vậy, ở đây liền có người gọi anh, nói là sắp quay phim.
Bọn họ cũng cúp điện thoại, sau đó Hứa Thanh Du trở người nằm lên giường, bút vẫn cầm trong tay.
Cô giơ bút lên nhìn nhìn, con người thực sự là không thõa mãn, mỗi lần cô nghĩ đến chuyện mình và Ninh Tôn gặp nhau khó khăn như vậy, liền sẽ cảm thấy hơi chua xót.
Nhưng ngẫm nghĩ lại, thực sự cuộc sống của hai người bọn họ đã tốt hơn rất nhiều so với trước đây.
Hoặc nghiêm chỉnh mà nói, là cuộc sống của cô tốt hơn rất nhiều so với trước đây, ít nhất cô cũng không cần bởi vì tiền bạc mà lo lắng nữa, cũng có thể làm chuyện mà mình muốn làm.
Giống như chiếc bút này ở trong tay, hiện tại cô có cơ hội cầm nó vẽ ra thứ mà bản thân muốn vẽ.
Điều này ở lúc trước là chuyện mà cô không dám nghĩ đến.
Vì vậy con người, vẫn là thõa mãn hơn một chút.
Ninh Tôn bên kia chỉnh xong trang phục kiểu tóc còn có quần áo sau đó, rồi đi đến đứng đối diện Tôn Yên.
Trạng thái của Tôn Yên mắt thường có thể nhìn ra là không tốt, cho dù trang điểm dày cũng không che được.
Vừa nãy cảnh quay này đã lỗi nhiều lần, đạo diễn lại tìm Tôn Yên nói chuyện một chút, không biết là nói cái gì.
Nhưng bây giờ nhìn trạng thái của Tôn Yên, dường như sự khuyên bảo của đạo diễn cũng không có hiệu quả quá lớn.
Hai người lại lặp lại cảnh quay ngắn này trước ống kính một lần nữa, kết quả đạo diễn vẫn hô lớn, ông ta nói không hài lòng.
Ninh Tôn nhìn ra được, Tôn Yên cũng rất sốt ruột, bản thân cô ta là một diễn viên rất có thực lực, gần đây từng cảnh từng cảnh quay lỗi như vậy đối với cô mà nói cũng là một sự đả kích.
Đạo diễn không có cách nào khác, nói là quay cảnh sau trước.
Kết quả cảnh sau quay ra vẫn không được, trạng thái này của Tôn Yên, bất kể là quay gì biểu đạt cũng không đủ hoàn mỹ.
Đạo diễn cũng không dám nói quá nhiều Tôn Yên, địa vị của cô ở đó, lưu lượng ở đó, cho dù đạo diễn ở đây dựa vào nhà đầu tư, nhưng cũng không dám chọc giận cô.
Vậy nên đạo diễn chỉ có thể xua xua tay: “Lại nghỉ ngơi một chút, nghỉ ngơi một chút.”
Ninh Tôn ngước mắt nhìn Tôn Yên, chủ động hỏi cô: “Có chuyện gì vậy, trạng thái gần đây của cô nhìn có vẻ rất kém.”
Tôn Yên hít sâu, quay đầu nhìn về khu nghỉ ngơi của mình, đoán chừng cô ta cũng không muốn đi qua đó lắm.
Thế nên cô ra hiệu Ninh Tôn, theo Ninh Tôn đi đến bên chỗ của anh.
Anh tài xế giống như ánh mắt Hứa Thanh Du sắp xếp ở đây vậy, vừa nhìn thấy Ninh Tôn và Tôn Yên đi hơi gần nhau, nhanh chóng đi đến bên cạnh cầm khăn tay đưa nước cho Ninh Tôn.
Nhưng Ninh Tôn biết anh ta là đang quan sát từng hành động cử chỉ của mình và Tôn Yên.
Nói thật, đoàn phim có nhiều người như vậy, hai người bọn họ ở trước mặt nhiều người như vậy thì có thể làm gì.
Hai người tìm ghế ngồi xuống, sau đó Ninh Tôn mở miệng hỏi: “Trước đó trên mạng truyền ra những tin tức kia của cô đều là thật sao, có phải cô bởi vì những chuyện này mà ảnh hưởng tâm trạng hay không?”
Tôn Yên mím môi chần chừ một lúc, rồi mới gật đầu một cái.
Khả năng là lần trước Ninh Tôn bởi vì cứu cô mà bị thương, Tôn Yên đối với anh có một sự tín nhiệm bẩm sinh, ngược lại lần này có một số lời cô cũng trực tiếp nói với Ninh Tôn.
Cô ta nói: “Tôi với anh ấy là thật, trước đó lén lút ở bên nhau hơn hai tháng rồi, không ngờ sẽ bị phát hiện, anh ấy bên kia áp lực rất lớn, gần đây hai chúng tôi vẫn đang tranh cãi.”
Áp lực lớn bên phía nam giới cũng là chuyện bình thường, suy cho cùng tổ hợp này của hai người xem như là nữ mạnh nam yếu, bản thân người đàn ông chịu đựng áp lực tâm lý nhất định.
Hiện tại sức ép dư luận vẫn luôn kêu la ầm ĩ không chịu lui xuống, bên phía ngươi đàn ông tâm tình rốt ruột, tính tình nóng nảy, ngược lại cũng có thể hiểu được.
Ninh Tôn nghĩ nghĩ rồi mới nói: “Cô là nghĩ như thế nào, nếu cô không bị những âm thanh ngoài giới này quấy nhễu, tốt nhất là đừng ra tỏ một thái độ, mặc kệ anh ta có nói hay không, cô phải cho anh ta một thái độ.”
Tôn Yên gật đầu: “Đã đưa rồi, tôi nói với anh, tôi muốn cùng anh ta ở bên nhau thật tốt.”
Mặc dù nói một số thái độ trực tiếp cho đối phương là được, nhưng cũng phải khiến cho người khác biết được.
Ninh Tôn nhăn mày, sau đó nói: “Vậy cô có thể đổi vị trí suy nghĩ một chút, nếu nói hôm nay cô đứng trên lập trường kia của anh ta, đối phương chỉ là riêng tư nói với cô muốn ở bên cạnh cô, nhưng bên ngoài cũng không có biểu hiện quá rõ ràng, trong lòng cô là cảm giác gì?”
Tôn Yên ngưng lại, mím môi không nói gì.
Đều đã là người trưởng thành, Ninh Tôn cảm thấy có một có lời không nhất thiết phải nói quá rõ ràng với một người ngoài như cô.
Tôn Yên qua một lúc lâu mới “ừ” một tiếng: “Ý anh nói tôi đã hiểu rồi, đợi tìm được thời gian tôi sẽ nói chuyện với anh ấy.”
Ninh Tôn cũng không có cách nào khuyên quá nhiều, suy cho cùng chuyện tình cảm của người ngoài, cho dù quan hệ tốt cũng không thể can thiệp quá nhiều.
Hai người nói như vậy, sau đó đợi một chút đạo diễn đi đến, gọi Ninh Tôn đi quay cảnh phim khác.
Có lẽ ông ta cũng hiểu, trạng thái hiện tại này của Tôn Yên, bảo cô ta quay nữa, khẳng định cũng sẽ không quay ra hiệu quả lý tưởng, vậy nên dứt khoát nói với Tôn Yên hôm nay có thể nghỉ ngơi rồi.
Trước đó Ninh Tôn đã dồn ép rất nhiều cảnh quay với diễn viên phụ, tối hôm nay phải đẩy nhanh tiến độ những cảnh quay này.
Ninh Tôn đã xem kịch bản trước, vậy nên những cảnh quay này cũng xem như khá thuận lợi.
Đợi anh đến thời gian nghỉ ngơi, lúc trở về khu vực nghĩ ngơi của mình, Tôn Yên đã không còn ở đó nữa.
Có lẽ là đã về khách sạn rồi.
Ninh Tôn bất lực lắc đầu, thứ chuyện tình cảm này thật sự là chuyện khiến con người tổn thương nhất, lúc trước Tôn Yên rất có thiên phú ở phương diện diễn xuất, cũng rất nỗ lực, ít nhất trước đây Tôn Yên cũng chưa từng xuất hiện tình huống như vậy.
Có thể nhìn thấy chuyện tình cảm đối với cô có ảnh hưởng rất lớn.
Ninh Tôn không xem tỉ mỉ tin tức bát quái của Tôn Yên, đối với tai tiếng không quá hiểu biết, nhưng Ninh Tôn ở trong giới giải trí thời gian lâu như vậy,có lẽ nhìn người cũng khá chuẩn.
Người đàn ông cô ta có thể thích có lẽ cũng là không kém bao nhiêu.
Ninh Tôn nghỉ ngơi một lúc, anh trai tài xế bên cạnh liền nhích lại gần, anh ta hạ thấp giọng, ngữ khí mười phần bát quái: “Tôi là phát hiện, quan hệ cậu và Tôn Yên gần đây dường như khá tốt nhá, thường xuyên nhìn thấy hai người nói chuyện riêng.”
Gần đây Tôn Yên đối với lời thoại thường xuyên nói sai, vậy nên lúc hai người đối diễn, hai người bọn họ sẽ riêng tư đối thoại.
Nhưng cái gọi là riêng tư cũng đều là ở trong đoàn phim, bên cạnh cũng có nhiều người xem như vậy, có thể làm ra điều gì mờ ám.
Tài xế quệt miệng: “Dù sao tôi là nhắc nhở cậu, về sau cậu cách xa cô ta một chút, hai người đều là hoa có chủ rồi.”
Ninh Tôn bị câu nói này của anh ta làm cho bật cười, anh cũng không so đo nhiều: “Được được được rồi, tôi biết rồi, tôi nhớ rồi.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.