Chương trước
Chương sau
Hứa Thanh Du có chút mơ màng đứng dậy đi ra khỏi văn phòng.
Lúc đứng trong thang máy cùng với A Mai, cô nghĩ nghĩ rồi hỏi: “Giang tổng là có chuyện gì sao? Chỉ có một mình anh ta ở trong văn phòng thôi sao?”
Đương nhiên A Mai cũng không biết nhiều như vậy, cô ta chỉ có thể nói: “Chuyện này tôi cũng không rõ lắm, tôi chỉ là nhận được điện thoại bảo tôi dẫn cô đi lên, đến lúc đó cô hỏi Giang tổng đi.”
Hứa Thanh Du mím môi không nói gì.
Nói thật, một viên chức nhỏ như cô, thực sự không cần thiết để Giang tổng tìm cô.
Mỗi ngày cô đều ở trong văn phòng viết viết vẽ vẽ, cũng không liên quan tới công việc quan trọng gì.
Hứa Thanh Du im lặng thở dài, chủ yếu là cô nghĩ đến Tống Vũ Kình, nếu Tống Vũ Kình cũng ở trên lầu, không biết Tống Vũ Kình nhìn thấy cô sẽ có phản ứng như thế nào, nhưng cô có thể sẽ cảm thấy rất lúng túng.
Cứ như vậy thang máy đi lên lầu, A Mai không có trực tiếp đưa cô đến cửa văn phòng Giang tổng, đứng ở cửa thang máy bảo cô tự mình đi lại.
Lần trước Hứa Thanh Du đã từng đi lên đây, vì vậy lần lên xem như xe nhẹ chạy đường quen đi đến gõ cửa văn phòng Giang tổng.
Giang tổng đang ngồi trên ghế ở bên trong, đang xem điện thoại, quay đầu nhìn Hứa Thanh Du, đưa mắt ra hiệu cho cô đi vào.
Hứa Thanh Du đi đến ngồi trước mặt Giang tổng: “Giang tổng, anh kiếm tôi à.”
Thái độ Giang tổng giống như lần trước, khá ôn hòa: “Ừ, không có chuyện gì, hỏi thử cô gần đây ở công ty như thế nào rồi, công việc vẫn thuận tay chứ?”
Hứa Thanh Du gật gật đầu: “Khá tốt, cũng đã quen rồi.”
Giang tổng nói một câu quen được rồi thì tốt, sau đó nhắc đến Tống Vũ Kình, anh ta nói hôm nay Tống Vũ Kình đến đây tìm anh ta, nhưng là vì chuyện hạng mục đầu tư.
Hứa Thanh Du giả vờ không biết: “Ồ, hôm nay anh Tống đến đây sao?”
Giang tổng “ừ” một tiếng, sau đó nói: “Anh ta cũng hỏi thăm tình hình của cô, muốn biết cô ở đây có thuận lợi vừa ý hay không, tôi thì, không thường xuyên đi qua, khoảng thời gian này cũng không quan tâm đến chuyện cô bên này, vậy nên hỏi cô khoảng thời gian gần đây trải qua như thế nào?”
Hứa Thanh Du đương nhiên là nhanh chóng nói: “Đều khá tốt, tôi ở đây không có vấn đề gì.”
Giang tổng thực sự có lẽ cũng biết cô sẽ trả lời như vậy, vậy nên ra hiệu cô uống trà, hai người chậm rãi nói một số việc nhỏ trong công việc.
Tính tình con người Giang tổng này rất nhẹ nhàng, Hứa Thanh Du đối với anh ta cũng không có gì căng thẳng.
Hai người ở trong văn anh ta kéo dài hơn hai mươi phút, sau đó Hứa Thanh Du mới rời đi.
Sau khi rời khỏi văn phong Giang tổng, cô cảm thấy có chút nặng nề.
Vừa nãy Giang tổng nói gần nói xa nhắc đến Tổng Vũ Kình đặc biệt quan tâm cô, hôm nay đến mặc dù là chuyện công tìm Giang tổng, nhưng về chuyện riêng của Hứa Thanh Du anh ta cũng hỏi không ít.
Giang tổng còn trêu đùa nói quan hệ của hai người rất tốt, anh ta nói chưa từng nhìn thấy Tống Vũ Kình đối với ai tốt như vậy.
Hứa Thanh Du nghe được chuyện này sự khó chịu càng tăng thêm, thực sự nói thật, cô rất cảm ơn Tống Vũ Kình giúp cô có được phần công việc này, nhưng cũng hi vọng từ nay về sau ở trong công việc có thể phân rõ giới hạn với Tổng Vũ Kình.
Cô không muốn sau này bất kể là chuyện gì cũng cậy thế Tống Vũ Kình, cô muốn công việc này là dựa hoàn toàn vào bản thân mình.
Hứa Thanh Du trở lại văn phòng ngồi xuống, người bên cạnh đương nhiên lại lén lút trộm nhìn cô.
Lần này những người đó chỉ nhìn, không dám nói chuyện, bối cảnh thân phận này của Hứa Thanh Du, các cô thực sự là mò không ra.
Giang tổng không có chuyện gì liền tìm cô gặp mặt nói chuyện, Tiểu Nhã bởi vì chống đối ở trước mặt cô, sau đó liền bị sa thải, mọi người đều cảm thấy cô không có vẻ đơn thuần gì giống như bề ngoài.
Các cô lời gì cũng không dám nói nữa.
Vốn dĩ Hứa Thanh Du có rất nhiều linh cảm, kết quả bị chuyện này khiến cho ngay lập tức không còn tâm tình nữa.
Cô lấy điện thoại ra muốn gửi tin nhắn cho Tống Vũ Kình, kết quả do dự một lúc lâu, cũng không biết nên nói cái gì.
Nói cảm ơn anh ta hôm nay đến ở trước mặt Giang tổng lộ mặt, lại chống lưng cho cô?
Khẳng định là không được, có thể chỉ là do cô tự mình đa tình quá nhiều, Tống Vũ Kình người ta đến đây chính là làm việc công.
Đến lúc đó tình cảnh của cô sẽ càng lúng túng hơn.
Do dự một thời gian thật lâu, cuối cùng Hứa Thanh Du soạn một tin nhắn, nhưng không phải gửi cho Tống Vũ Kình, mà là gửi tin nhắn cho Ninh Tôn.
Trong tin nhắn cũng không nói thêm việc gì, chỉ là nói nhớ anh.
Ninh Tôn bên kia có lẽ là đang quay phim, vậy nên không có trả lời cô.
Lần này Hứa Thanh Du đặt điện thoại xuống, ổn định lại tâm trạng, sau đó tiếp tục hoàn thành bản thiết kế của mình.
Chỉ là tâm trạng cô thực sự đã bị ảnh hưởng, hoàn toàn không giống với tâm trạng vừa nãy, Hứa Thanh Du nhìn thời gian, vừa đúng lúc không còn bao nhiêu thời gian là chuẩn bị tan làm, dây dưa thêm một lúc nữa vậy.
Đợi đến lúc tan làm, khoảng thời gian này Hứa Thanh Du thật sự không làm gì nữa, thậm chí ngay cả văn kiện cũng không xem tiếp.
Đợi đến lúc tan làm cô cất bản thiết kế vào trong túi, dự định sau khi về nhà làm tiếp, dù sao hôm nay mẹ Ninh cũng không biết lúc nào thì về.
Sau khi cô dọn dẹp xong ở đây, lúc từ văn phòng đi ra, đúng lúc Giang tổng cũng từ thang máy đi ra.
Chắc hẳn là Giang tổng có việc, giống như là đi tìm ai, kết quả sau khi nhìn thấy Hứa Thanh Du thì mỉm cười: “Tan làm rồi à, đây là chuẩn bị về nhà à.”
Hứa Thanh Du vội vàng đứng thẳng trả lời: “Đúng vậy.”
Giang tổng gật gật đầu: “Nếu có thời gian thì cùng nhau ăn cơm, cũng gọi thêm lão Tống nữa.”
Lúc này chắc chắn Hứa Thanh Du không thể nói gì khác, chỉ là mỉm cười nói: “Được ạ.”
Giang tổng xua xua tay với cô, ra hiệu có thể đi rồi, lúc này Hứa Thanh Du mới đi về phía thang máy.
Bên cửa thang máy đã có rất nhiều đồng nghiệp đang đứng, đương nhiên là nhìn thấy cô cùng Giang tổng nói chuyện.
Biểu cảm những người này đều có chút phức tạp, lúc trước còn dám mang theo một chút châm biếm nói cô không có năng lực hoàn toàn nhờ vào quan hệ mà đi vào.
Nhưng hiện tại biết quan hệ của cô cứng như vậy, những người đó ngay cả châm biếm cũng không dám nữa.
Vậy nên khi hậu thuẫn của một người đạt đến trình độ nhất định, cũng không có ai dám nghi ngờ năng lực người đó nữa.
Ngẫm nghĩ cũng cảm thấy rất châm biếm. . Truyện chính ở { TгЦм tгuуen.VN }
Hứa Thanh Du cố gắng không nhìn ánh mắt của những người bên cạnh, cô đi tháng máy đi ra ngoài, sau đó trực tiếp gọi xe về nhà.
Lúc ngồi trên xe mới nhẹ nhàng thờ dài một hơi, cả ngày hôm nay thật là không yên ổn.
Lúc về đến nhà quả nhiên không nhìn thấy mẹ Ninh, có lẽ là đã đi đến công ty rồi.
Hứa Thanh Du tự mình đi nấu một bát mì, trễ như vậy mẹ Ninh cũng chưa về, có lẽ sẽ không về nhà ăn cơm, cô tự mình ăn tạm một bữa vậy.
Sau khi ăn xong, Hứa Thanh Du đi về phòng, lấy bản thiết kế trước đó ra, cô đi rửa mặt trước, sau đó tiếp tục ý tưởng trước đó.
Điện thoại cô ở bên cạnh chưa đến một lúc thì reo lên.
Là điện thoại của Ninh Tôn gọi đến, có lẽ là đã nhìn thấy tin nhắn của cô.
Hứa Thanh Du vội vàng nghe điện thoại: “Anh kết thúc công việc rồi sao?”
Ninh Tôn nói một câu chưa, sau đó lại nói: “Trước đó dồn nén quá nhiều, hiện tại đang đẩy nhanh tiến độ, hôm nay có thể lại phải muộn thêm một chút.”
Hứa Thanh Du ở đây cũng thở dài: “Đợi em ở đây có thời gian, em đến thăm anh.”
Ninh Tôn cười: “Không sao, đợi khoảng thời gian này anh bận rộn xong lại nói, khoảng thời gian này em mà đến anh cũng không chăm sóc em được.”
Hứa Thanh Du nơi nào thì cần anh chăm sóc, cô đến chính là muốn chăm sóc Ninh Tôn.
Sau đó Ninh Tôn hỏi cô mẹ Ninh hiện tại đang làm gì.
Xem ra anh vẫn chưa biết chuyện mẹ Ninh đi đến công ty, Hứa Thanh Du cũng nói đơn giản một chút.
Ninh Tôn nghĩ nghĩ rồi mới nói: “Trước đó chị Thái có nói với anh, khả năng là công ty muốn kí hợp đồng tiếp với mẹ anh, cụ thể chị ấy cũng không nói, đoán chừng hôm nay sẽ cùng mẹ anh nói chuyện.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.