Khi Hứa Thanh Du đang thay quần áo, Ninh Tôn đã gọi vài cuộc điện thoại.
Kết quả là, ngoại trừ anh đã tỉnh lại, tất cả bọn họ đều còn đang ngủ say.
Ninh Tôn thấy hơi buồn cười, anh đứng dậy đứng ở cửa phòng, “Vậy chúng ta đi ra ngoài ăn cơm đi, mấy người kia đều không muốn ăn cơm.”
Hứa Thanh Du có chút kinh ngạc, “Bọn họ còn chưa tỉnh? Chẳng lẽ tửu lượng không bằng anh?”
Cũng chưa chắc là vậy. Có lẽ là mấy người kia không muốn đi ra, hôm nay uống xong trận này thì mọi người nhất định đều có chút mệt mỏi.
Ngay cả khi bọn họ đã thức dậy cũng phải nằm nướng trên giường một lúc mới được.
Hai người bọn họ thu dọn đồ đạc đi ra ngoài, mẹ Ninh đã chờ sẵn ở cửa. Lúc đầu nghĩ những người kia đều cùng đi thì có lẽ bọn họ sẽ ăn bữa cơm này trong khách sạn.
Nhưng hiện tại không có ai trong bọn họ đi ra, ba người vẫn còn muốn đi ra ngoài xem một chút.
Mẹ Ninh đi ở bên cạnh, một lát sau điện thoại di động của bà đổ chuông.
Hứa Thanh Du vội vàng quay đầu nhìn sang, cô nghĩ đó là cuộc gọi của chị Thái, dù sao thì sau khi vội xong những cái này thì bà cũng chuẩn bị bắt đầu buổi thử âm.
Có lẽ bên công ty sẽ gọi điện thoại trước dặn dò một tiếng.
Nhưng điều khiến Hứa Thanh Du bất ngờ chính là mẹ Ninh chỉ nhìn điện thoại một chút sau đó liền cúp máy rồi cất điện thoại đi.
Hành động của bà như thế này thì người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lai-tu-dau-co-tu-tri-uyen/801747/chuong-1135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.