Ninh Tôn kiểm tra vết thương sau tai mẹ Ninh một chút.
Vết thương cũng không sâu, nhìn thì ít nhiều vẫn có chút nhìn thấy mà đau lòng.
Ninh Tôn nghĩ nghĩ, rồi dán băng keo cá nhân trở lại lần nữa: “Gần đây chú ý một chút, đừng để dính nước, mặc dù vết thương không quá sâu, nhưng diện tích khá to, cũng dễ bị nhiễm trùng.”
Mẹ Ninh gật gật đầu, vén tóc: “Tiểu Du đã xử lý rất tốt cho mẹ ròi, bây giờ cũng không cảm thấy đau nữa.”
Thực sự mặc dù vết thương nhìn hơi lỳ quặc, nhưng nói thật thì không đau lắm.
Ninh Tôn nghĩ nghĩ, hơi buồn cười: “Tại sao còn có thể đánh nhau với bà ta? Hai người ai chọc ai vậy?”
Chủ đề này đã nói đến đây, mẹ Ninh cũng liền cao hứng, kể một lượt từ đầu đến đuôi tỉ mỉ chuyện ngày hôm đó đánh nhau cùng với Trang Lệ Nhã.
Đại khái cũng là do Trang Lệ Nhã ở trong điện thoại nhã nhặn hẹn gặp bà muốn nói chuyện, kết quả gặp nhau nói vài câu liền muốn động tay.
Đương nhiên mẹ Ninh không thể nhẫn nhịn, bà bắt đầu đánh trước, sau đó chiến thắng áp đảo.
Mẹ Ninh khua tay múa chân nói cho Ninh Tôn biết mình đánh người như thế nào.
Cũng không biết trong lời bà kể có gia giảm hay không, nhưng nghe bà nói thì không có chịu thiệt thòi.
Ninh Tôn cũng hiểu tính nóng nảy của mẹ Ninh, vậy nên nghe xong liền gật gật đầu: “Về sau cố gắng đừng động tay nữa.”
Mẹ Ninh “hừ” một cái, hơi kiêu ngạo: “Nếu bà ta không chọc đến mẹ, mẹ chắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lai-tu-dau-co-tu-tri-uyen/801627/chuong-1015.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.