Mẹ Ninh vẫn còn đang đứng trước cửa phòng của Hứa Thanh Du, chợt, cửa phòng Ninh Tôn bị mở tung, anh chậm rãi bước ra.
Thoạt đầu khi chưa nhìn thấy ánh mắt của mẹ Ninh, anh còn khá bất ngờ, sau đó mới nhận ra bà ấy đang đứng trước phòng của Hứa Thanh Du.
Không cần nghĩ cũng biết, chắc chắn mẹ Ninh đã nhận ra căn phòng này từng có người ở.
Anh nhấc chân đi về phía bàn ăn, “Con đói rồi, ăn cơm thôi.”
Mẹ Ninh xoay người, “Trước đây có phải hai đứa từng cãi nhau không? Hay là vốn dĩ vẫn luôn ngủ riêng.”
Ninh Tôn ngồi xuống bàn ăn, tâm trạng không vui, vì thế anh không thèm nghĩ ngợi, trực tiếp trả lời, “Tụi con vẫn luôn ngủ riêng.”
Dứt lời, anh còn bổ sung thêm một câu, “Ngủ riêng cũng đâu có gì sai đâu đúng không.”
Mẹ Ninh chẹp miệng nhìn Ninh Tôn, mất gần nửa ngày trời mới gật đầu, lẩm bẩm nói, “Đúng là không có gì sai thật.”
Cả hai đều rất quý trọng bản thân, lại còn biết suy nghĩ cho tương lai, không phó mặc bản thân cho người khác một cách dễ dàng, hành động này là một điều rất đúng đắn.
Trong nháy mắt, ấn tượng của mẹ Ninh về Hứa Thanh Du lại càng trở nên tốt hơn.
Thời buổi bây giờ muốn tìm được một cô gái tốt như vậy là điều không tưởng.
Do dự một chút, bà mới đi đến ngồi đối diện Ninh Tôn, “Không thì con gọi điện thoại cho Tiểu Du đi, hai đứa không thể cứ kéo dài tình trạng này mãi. Vợ chồng có thể cãi nhau nhưng không thể chiến tranh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lai-tu-dau-co-tu-tri-uyen/801512/chuong-900.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.