Hứa Thanh Du đã đánh xong hai trận, mỗi lần thoát ra đều đi xem động tĩnh của Ninh Tôn.
Ninh Tôn vẫn chưa lên mạng.
Thế là sau hai trận, Hứa Thanh Du cũng cảm thấy buồn chán, không thể tập trung được, vì vậy trực tiếp thoát ra.
Cô cầm điện thoại không có việc gì làm, suy nghĩ nửa ngày mới tra vé xe về quê.
Thực sự muốn về không? Tất nhiên là không muốn.
Nhưng không thể cứ ở trong khách sạn mãi được.
Có lẽ sau lần này cô và Ninh Tôn thật sự sẽ mỗi người một ngã, nguồn thu nhập tạm thời không còn, chắc chắn đầu tiên cô phải giảm chi tiêu.
Hứa Thanh Du xem hết vé xe tất cả các giờ, vùng, ở đây đi xe về quê có hơi phiền phức.
Phải đổi xe giữa đường, nên thời gian trì hoãn trên đường hơi lâu.
Thành thật mà nói, cô thực sự không muốn giày vò, hơn nữa sau khi trở về cũng chỉ có hai người là cô với mẹ Hứa.
Quan hệ của cô và mẹ Hứa vẫn không thể thân thiết được, ở nhà ngày nào cũng thấy nhau, không chừng nhìn nhau liền thấy ghét.
Rất nhiều thứ phải lo lắng, vì vậy cho dù Hứa Thanh Du đã xem vé xe, cuối cùng cũng vẫn chưa quyết định.
Cô không biết trong lòng đang mong đợi điều gì, nhưng mà cảm thấy hiện tại mình đang ở trong tình thế tiến thoái lưỡng nan.
Bảo cô rời đi thật thoải mái, cô có chút làm không được, nhưng bảo cô tiếp tục như thế đợi phản ứng của Ninh Tôn, cô cũng không thể đợi thêm nữa.
Điều này thực sự là quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lai-tu-dau-co-tu-tri-uyen/801511/chuong-899.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.