Tối đó Chương Tự Chi lại uống một trận ra trò với ông Lương.
Lần này ông Lương đã thật sự coi anh ta như người một nhà.
Trên bàn cơm, ông ta nói cho Chương Tự Chi biết tất cả mọi chuyện nhà mình.
Ông ta nói hầu như đầy đủ hết từ lúc Lương Ninh Như còn bé xíu cho đến tận bây giờ đã có những thay đổi gì.
Ông ta không dấu giếm chút nào mà nói hết cho Chương Tự Chi.
Ông ta còn nói cả mấy chuyện kiểu như lúc Lương Ninh Như mới vừa đi làm việc thì bị đồng nghiệp xa lánh, lúc đi ra ngoài làm nhiệm vụ lại không suôn sẻ, gọi điện thoại về nhà rất nhiều lần nói là công việc này thật là khó.
Mấy việc lông gà vỏ tỏi lặt vặt như vậy ông ta cũng kể. Dù sao chỉ cần là chuyện ông ta nhớ được là ông ta sẽ nói ra hết.
Lương Ninh Như thật sự không muốn nghe những lời này, cô ta không muốn nghe bất kỳ một lời nào của người uống say nói ra cả.
Cho nên cô ta tranh thủ thời gian ăn cơm xong là về phòng nghỉ ngơi luôn.
Giọng của ông Lương hơi lớn, Lương Ninh Như nằm trong phòng vẫn có thể nghe thấy rõ ràng như cũ.
Cô ta cũng không biết hiện tại trong cô ta đang cảm thấy như thế nào nữa.
Hình như cô ta đang cảm thấy rất yên tâm.
Điện thoại đặt ở một bên bỗng nhiên rung lên hai lần.
Lương Ninh Như lấy lại nhìn thoáng qua, lại là tên Lâm Sinh dính như keo năm linh hai kia.
Chẳng qua lần này Lâm Sinh không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lai-tu-dau-co-tu-tri-uyen/801296/chuong-684.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.