Ông Lương cũng không cảm thấy Chương Tự Chi quỳ gối ở đây là không hợp tình hợp lý.
Thậm chí là sau khi quỳ lạy bà cụ, ông ta vừa hoá vàng mã vừa giới thiệu Chương Tự Chi cho bà cụ.
Ông ta cũng không nói cái gì thái quá.
Ông ta cũng chỉ nói Chương Tự Chi là bạn của Lương Ninh Như, nói lần này anh ta chở Lương Ninh Như về nhà rồi còn giúp bọn họ giải quyết một rắc rối lớn cho nên cũng tiện đường đưa anh ta qua cho bà cụ nhìn một cái.
Lương Ninh Như ở bên cạnh hơi nhíu mày.
Đưa anh ta qua cho bà cụ nhìn một cái, đây là ý gì chứ?
Vô duyên vô cớ đưa qua như vậy có được không? Cũng chỉ bởi vì anh ta giúp một chuyện mà đã đưa anh ta đến trước mộ bà cụ để cho bà cụ nhìn xem. Như thế nào cũng cứ cảm thấy như thế không hợp lý chút nào cả.
Nhưng bọn họ đang tế bái cho nên Lương Ninh Như cũng không có cách nào nói gì ông Lương.
Cô ta cũng chỉ có thể cúi đầu hoá vàng mã cho bà cụ.
Chương Tự Chi ở bên cạnh cũng theo Lương Ninh Như gọi một tiếng bà nội.
Sau đó anh ta còn nói Lương Ninh Như giỏi giang như thế nào, trước đây cô ta đã từng phá được bao nhiêu vụ án. Anh ta lại nói thêm cho dù không làm cảnh sát nữa nhưng cô ta vẫn giữ cho mình cả người chính trực, là người làm cho anh ta phải bội phục.
Anh ta nói những lời này làm cho Lương Ninh Như cũng không nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lai-tu-dau-co-tu-tri-uyen/801294/chuong-682.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.