Việc bán nhà của Cố Vạn Lí có thể bị người khác quấy nhiễu hay không thật ra Cố Tư cũng không thèm để ý.
Bây giờ cô cũng đã nghĩ thoáng rồi, nếu Cố Vạn Lí thật sự muốn cái nhà kia vậy thì cho ông ta đi.
Sau này cô cũng không định về đó sinh sống nữa, nhà để ở đó cũng là trống không. Cố Vạn Lí cần bán để cải thiện sinh hoạt vậy thì cứ theo ý ông ta đi cũng được.
Chủ yếu là cô không muốn dính dáng gì đến Cố Vạn Lí nữa.
Trì Uyên kéo tay Cố Tư lại và đặt vào lòng bàn tay anh, “Những chuyện này thì thuận theo tự nhiên đi. Nếu như ông ta thật sự nghèo đến cần phải bán căn nhà kia để có tiền sinh hoạt vậy thì cũng không phải không thể cho ông ta.”
Trụ Tử thở dài một hơi, “Chú có nghe nói ông ta sống cũng không tốt lắm, ở nhà có người ra ngoài nói từng thấy ông ta, hình như ông ta đang làm nhân viên tạm thời ở công trường thì phải.”
Cuộc sống của Cố Vạn Lí thật sự không suôn sẻ cho lắm, điều này Trì Uyên đã điều tra trước đó rồi.
Cố Tư cong khóe miệng, “Ông ta sống có tốt hay không cháu không quan tâm chút nào, chúng ta cứ sống cho tốt cuộc sống của riêng mỗi người là tốt nhất rồi.”
Cô vừa nói ra lời này, đề tài nói chuyện lại chuyển hướng.
Những người đồng hương này tự động bắt đầu mặc sức tưởng tượng về cuộc sống tương lai của bọn họ, nghĩ về việc kiếm nhiều tiền hơn và thay đổi vận mệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lai-tu-dau-co-tu-tri-uyen/801182/chuong-570.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.