Chương Tự Chi gần tối mới về, lên lầu chửi bới suốt mà không biết chửi ai.
Cố Tư và Phương Tố lại gọi người đi qua, tiếp tục chơi mạt chược.
Chỉ là không chơi tiền, chỉ thắng poker.
Dù chẳng để làm gì nhưng cả bốn người họ cũng rất vui vẻ khi chơi.
Chương Tự Chi vốn dĩ rụt mặt đi vào trong phòng, nhưng nhìn thấy bốn người bên cạnh bàn mạt chược đang cười toe toét, không biết là sao, cơn giận của anh ta đã biến mất hơn một nửa.
Cố Tư liếc anh một cái, "Làm sao vậy, đi ra ngoài trở về tức giận như vậy, có người nào ở bên ngoài dám động đến móng tay của Chương Tiểu Gia à, thật sự là không thể tin được." Chương Tự Chi khịt mũi, đi tới ngồi ở bên cạnh Cố Tư, "Tôi vừa rồi gặp người không thú vị, không sao cả."
Cố Tư tiếp tục đánh bài, cũng không tiếp tục hỏi.
Chương Tự Chi ngồi một hồi, hiển nhiên tâm tình của anh không ổn định lắm.
Cố Tư hỏi nửa chừng liệu đánh gió Đông * có đúng không.
gió Đông: Để chơi Mạt chược phải có từ 4 đến 6 người. Nếu có sáu người thì 4 người chơi, 2 người ngồi ngoài dự bị nhận gió Trung và gió Phát, hết gió Đông, 2 người này vô và 2 người cửa Đông và cửa Tây ra, còn nếu 5 người thì người thứ 5 gió Trung sẽ thế người gió Đông khi hết vòng gió.
(Vòng vo một hồi là bã hỏi ổng có muốn thay chân vào chơi không?)
Chương Tự Chi khịt mũi, không biết Cố Tư đang hỏi cái gì.
Cố Tư cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lai-tu-dau-co-tu-tri-uyen/801107/chuong-495.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.