Khi bà cụ Trì vừa nói ra những lời này thì khiến cho mọi người đều đứng hình.
Sắc mặt của Cổ Nhan trong nháy mắt liền thay đổi, đã sống đến tuổi này rồi, nếu như nghe không hiểu những lời này thì chắc chắn là đã sống vô ích.
Phương Tố cũng bất ngờ khi thấy bà cụ sẽ khuyên Cổ Nhan từ bỏ, bà còn tưởng là bà cụ khá thích Cổ Nhan.
Hơn nữa với tính cách của Trì Chúc thì không thể nào tìm một người phụ nữ giống như con gái mình như vậy.
Cố Tư cũng trố mắt nhưng sau đó liền cười, “Đúng vậy, bà nội nói không sai, dù là ai thì cũng phải biết giữ khoảng cách.”
Bà cụ lập tức cười, đơn giản chỉ là vì cái xưng hô này của cô.
Cổ Nhan mím môi, thật lâu sau mới nói được một chữ vâng.
Cố Tư cũng nhìn ra được là bà ấy đang lúng túng, thật ra thì cô cũng thấy hơi đồng cảm.
Chỉ là vì thích một người đàn ông mà bị người ta nói như vậy.
Chẳng qua là Cổ Nhan thật sự rất chủ động, nếu như là không có điều gì trở ngại thì không biết còn làm ra được chuyện gì.
Với tính cách của Trì Chúc, gặp người chủ động như vậy thì khó nói là có bị giao động hay không.
Chắc hẳn là bà cụ Trì cũng nghĩ đến chuyện này.
Vốn là tâm tình của bà cụ không tốt, lại ngồi nói chuyện vói Cổ Nhan một hồi, thân thể đã có chút không chịu nổi.
Cố Tư đứng dậy, “Bà nội, cháu đỡ bà đi nghỉ ngơi.”
Bà cụ gật đầu một cái, “Được, được, xương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lai-tu-dau-co-tu-tri-uyen/801090/chuong-478.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.