Phương Tố có thể hiểu rõ chuyện riêng của mình như vậy cũng thật là chuyện không dễ dàng gì.
Con người bà ta rất thích để tâm vào chuyện vụn vặt. Bà ta trước kia bị kẹt trong chuyện tình cảm rối rắm với Trì Chúc, mỗi ngày đều trải qua rất vô vị.
Nhưng những ngày qua, sau khi tiếp xúc với Cố Tư, nhìn dáng vẻ vô tư của Cố Tư, bà ta cảm thấy chính mình dường như cũng hiểu ra rất nhiều lý lẽ mà trước đây bà ta chưa nhìn rõ.
Bà ta đã qua tuổi nửa trăm, là cái tuổi lẽ ra nên hiểu những điều đó từ lâu mới phải.
Vậy mà bà ta vẫn để cho cuộc sống của mình trôi qua thảm hại như vậy. Có đôi khi nghĩ đến điều đó, bản thân Phương Tố cũng không hiểu sao cảm thấy tự xấu hổ vô cùng.
Cũng không biết những người đó trước đây nhìn bà ta như thế nào.
Trì Uyên nhìn Phương Tố, gật đầu, “Được rồi, vậy con biết rồi.”
Phương Tố quay người lên lầu, “Thấy ba con thì có thể không nhắc tới mẹ thì không cần nhắc đâu.”
Nếu Trì Chúc mà có nhớ tới bà ta thì có lẽ cũng không có ấn tượng gì tốt cả.
Trì Uyên từ chỗ Cố Tư rời đi, trước tiên lái xe đến công ty.
Tử Thư đã ở đó, đang đợi trong phòng làm việc của anh.
Tử Thư nhìn thấy Trì Uyên tới rồi, liền lấy ra một tập tài liệu đi qua đưa cho Trì Uyên, “Anh nhìn cái này trước đi đã.”
Trì Uyên cầm lấy vừa nhìn, “Một danh sách à? Sao cậu kiếm ra được vậy?”
Tử Thư ừ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lai-tu-dau-co-tu-tri-uyen/801047/chuong-435.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.